Đại khái là do ánh mắt của cậu quá rõ ràng, Thịnh Từ hơi nghiêng đầu, mặt trời lặn chỉ còn lại một chút chiều tà, khuôn mặt anh dưới ánh nắng không được rõ ràng lắm, mơ mơ hồ hồ như được phủ lên một lớp vải lụa mỏng, im lặng nhướng mày nhìn qua đây.
Giống như đang hỏi: “Sao thế?”
Khóe miệng anh còn chứa ý cười như có như không.
Lúc mặc bộ hôn phục đặc biệt chụp ảnh hai người họ là tự nhiên nhất, không cần cameraman phải hướng dẫn.
Giống như là trong hoàn cảnh này tự nhiên sẽ biết phải là như nào.
Một tay của Thẩm Triều Mộ bị Thịnh Từ nắm lấy, sau khi nhìn chăm chú bị nhận ra, trên mặt cậu tỉnh bơ, nhấc tay chỉ chỉ vào gò má mình học theo ngữ khí lúc trước của Thịnh Từ: “Chỗ này bị bẩn rồi.”
Thịnh Từ nhướng mày, nghe câu nói quen thuộc này không biết là có tin hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT