Trong một khoảnh khắc nào đó, Thẩm Triều Mộ còn hoài nghi rằng mình đang nằm mơ, ngoại trừ nằm mơ thì thực sự không có cách nào giải thích được một loạt chuyện mà cậu gặp phải lúc này.

Nhưng cảm giác choáng váng trên đầu và tất cả cảm giác bản thân cảm nhận được, đều không thể thuyết phục cậu rằng đây chỉ là một giấc mơ.

Cho nên… Cậu thật sự đã kết hôn với Thịnh Từ rồi sao?

Sau khi chia tay ba năm, hai người quay lại một lần nữa sau đó kết hôn à?

Thẩm Triều Mộ từ từ thở ra một hơi, nhất thời phải tiếp thu nhiều tin tức như vậy nên cảm giác đầu càng thêm choáng váng, cậu dựa vào gối đầu sau lưng, lông mi thon dài cụp xuống, khiến người ta không thể thấy rõ cảm xúc trong mắt cậu.

Sự kiên quyết lúc chia tay vẫn còn rõ mồn một trước mắt, cậu còn tưởng rằng mình sẽ không còn bất cứ quan hệ gì với Thịnh Từ nữa.

Thẩm Triều Mộ yên lặng tiêu hóa sự thật này mấy giây, Quan Hoảng vẫn luôn lén quan sát phản ứng của cậu, thấy cậu ngước mắt lên, cậu ta lập tức lộ ra ánh mắt cổ vũ, vẻ mặt với biểu cảm như muốn nói “Muốn hỏi cái gì cứ hỏi”.

Là người duy nhất có khả năng biết chuyện, Thẩm Triều Mộ quả thực có quá nhiều vấn đề muốn hỏi: "Tôi và Thịnh Từ..."

Cậu do dự không biết nên mở miệng thế nào, Quan Hoảng nghe xong đã biết cậu muốn hỏi cái gì, cậu ta biết gì nói nấy: "Chuyện của hai người, tôi cũng không biết nhiều, mới một tuần lễ trước, cậu đột nhiên nói với tôi chuyện tạo thương hiệu riêng có chút tiến triển rồi, xong hai ngày sau cậu lại kết hôn!"

Quan Hoảng nói đến đây thì kích động: "Không nghe thấy chút tiếng gió nào, thậm chí tôi còn không biết cậu yêu đương lúc nào mà cậu lại còn kết hôn với Thịnh Từ!"

Quan Hoảng may mắn là người biết chuyện, thấy sự rầm rộ hôm Thịnh Từ công bố kết hôn ngày đó, Weibo sập gần một tiếng, ngay cả trong nhóm họ hàng không theo đuổi thần tượng cũng đang gửi tin nhắn oanh tạc, hot search liên quan nổi suốt ba ngày cũng chưa hết hot.

Lần đầu tiên cách drama gần đến vậy, nhưng cậu ta cũng chỉ là biết sớm hơn người bình thường một chút thôi chứ không biết chút vào về quá trình yêu đương chi tiết của hai người này.

Hiện giờ Thẩm Triều Mộ lại mất trí nhớ, càng không có khả năng nói cho cậu ta biết, ánh mắt Quan Hoảng nhìn Thẩm Triều Mộ cũng có cảm giác u oán, drama ở ngay trước mặt, cắt gọn giải quyết xong mà không ăn được vào miệng, gấp chết người mất thôi.

Thẩm Triều Mộ nghe Quan Hoảng nói xong, cậu đột nhiên nhận ra chuyện không đúng: "Theo ý cậu thì chúng ta có quan hệ hơp tác, sự nghiệp vừa mới cất bước, hẳn vẫn bề bộn nhiều việc nhỉ?"

Quan Hoảng gật đầu, không hiểu gì, nói theo suy nghĩ của cậu: "Chúng ta đã quen biết nhau hai năm rưỡi, lúc vừa mới bắt đầu phòng làm việc bận bịu đến khi trời đất tối sầm, một ngày hai mươi bốn giờ đều ở phòng làm việc, hiện giờ tốt hơn chút rồi, một tuần năm sáu ngày sẽ ở trong phòng làm việc phát tin… Từ từ, bận rộn như vậy thì cậu lấy đâu ra thời gian yêu đương?"

Quan Hoảng lập tức hiểu lạ ở chỗ nào, theo cậu ta thấy là Thẩm Triều Mộ lén lút yêu đương rồi kết hôn, nhưng nghĩ cẩn thận thì với trình độ bận rộn công việc của Thẩm Triều Mộ, cậu hoàn toàn không có thời gian yêu đương.

Đừng nói đến Thẩm Triều Mộ, lúc phòng làm việc vừa mới đi vào quỹ đạo, bọn họ muốn tạo ra một thương hiệu riêng của mình, dù mẹ Quan Hoảng sắp xếp cậu ta đi xem mắt thì cậu ta cũng không có thời gian đi. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Quan Hoảng vốn cho rằng hai người này yêu đương vụng trộm, dù sao với tính chất công việc của Thịnh Từ thì yêu đương vụng trộm cũng rất dễ hiểu, nhưng nghĩ cẩn thận lại thì hai người này bận rộn công việc như vậy, sao có thể lén tất cả mọi người yêu đương được, chẳng lẽ là… Kết hôn chớp nhoáng?

Quan Hoảng nghĩ mãi mà không rõ, cậu ta nhìn khuôn mặt trầm tĩnh của Thẩm Triều Mộ, tạm thời không để tâm chuyện này nữa, điện thoại Thẩm Triều Mộ cầm trong tay đột nhiên vang lên.

Là điện thoại của Quan Hoảng, Thẩm Triều Mộ không nhìn việc riêng tư của cậu ta, đưa điện thoại tới.

Quan Hoảng nhận điện thoại xem, người gọi tới là trợ lý của Thịnh Từ.

Sau khi Thẩm Triều Mộ và Thịnh Từ kết hôn, cậu ta từng gặp nhóm người Thịnh Từ một lần, lúc ấy người quản lý của đối phương kêu trợ lý và cậu ta trao đổi phương thức liên lạc, không ngờ nhanh như vậy đã dùng tới.

Cậu ta không tránh Thẩm Triều Mộ, nghe máy luôn trước mặt cậu: “Alo, mọi người tới rồi sao? Đi thang máy dưới hầm đậu xe lên là được, tôi chờ mọi người ở cửa thang máy.”

Cúp điện thoại, Quan Hoảng gãi đầu, nói với Thẩm Triều Mộ: "Là bọn họ đến, tôi đã nói chuyện cậu mất trí nhớ với bọn họ rồi… Không cần có áp lực, bác sĩ nói chờ cậu khôi phục thì sẽ từ từ nhớ lại."

Thẩm Triều Mộ nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng, trước khi Quan Hoảng ra ngoài còn nhìn cậu yên tĩnh ngồi trên giường bệnh, Thẩm Triều Mộ mặc quần áo bệnh nhân của bệnh viện, mái tóc màu đen nhìn rất mềm mại, cái cổ thon dài trắng nõn dưới mái tóc đen càng thêm tinh tế, hiện ra một tầng sáng lấp lánh.

Trong lòng cậu ta suy nghĩ, mặc dù là kết hôn chớp nhoáng nhưng thấy Thịnh Từ vừa nhận được tin tức Thẩm Triều Mộ xảy ra tai nạn giao thông đã chạy tới từ một thành phố khác, chắc là… cũng có tình cảm nhỉ?

*

Xe dừng ở hầm gửi xe dưới đất, lúc rời đi, vì để cắt đuôi phóng viên mà tốn một chút thời gian, lúc đến bệnh viện đã gần rạng sáng.

Trợ lý gọi điện thoại trước mặt những người trong xe, sau khi cúp điện thoại, cậu ấy lặng lẽ nhìn thoáng qua kính chiếu hậu.

Trong xe bảo mẫu màu đen, tài xế và trợ lý ngồi ở phía trước, Thịnh Từ và người quản lý ngồi ở phía sau.

Thịnh Từ vẫn mặc trang phục lúc rời khỏi sân bay, trên mặt có đeo kính râm, không thấy rõ biểu cảm trên mặt anh, môi mỏng mím thật chặt, áp suất trong xe rất thấp, trợ lý không dám thở mạnh.

"Hợp đồng đã được ký rồi."

Giọng Thịnh Từ hơi lạnh, là một ca sĩ, giọng nói của anh dễ nghe là chuyện không thể nghi ngờ, giọng điệu lạnh lùng, trầm thấp, lúc nói chuyện lại mang theo sự lười biếng như có như không, đã từng có fan hâm mộ nói giọng của Thịnh Từ trời sinh thích hợp để hát tình ca dịu dàng lưu luyến.

Lúc này, giọng nói của anh có hơi lạnh lùng, sẽ chỉ khiến người ta cảm nhận được áp lực mãnh liệt.

Thịnh Từ này, ngoại trừ những điều kiện bên ngoài cực kỳ ưu việt, tính cách cuồng vọng tùy ý, đối với người mình không cảm thấy hứng thú thì sẽ không nhìn nhiều, trước giờ anh cũng không che giấu tính xấu của mình.

Nhưng dưới các loại vầng hào quang phụ trợ, loại tính cách kiêu ngạo này cũng chỉ khiến người ta cảm thấy có thể hiểu được.

Đó chỉ là đối với những người không làm việc với Thịnh Từ, còn theo Lý Lan Như thấy thì trên phương diện âm nhạc, Thịnh Từ là thiên tài khó gặp, trên trình độ khó làm việc cũng có quan hệ trực tiếp với tài hoa.

Lý Lan Như dựa vào thành ghế, cô vuốt hàng lông mày, đau đầu nói: "Đương nhiên chị biết hợp đồng đã ký rồi, cũng đã kết hôn rồi, nhưng hiện giờ cậu ấy mất trí nhớ, lỡ đâu để lộ ra thì mọi chuyện sẽ còn khó giải quyết hơn cục diện bây giờ gấp trăm lần."

Một tuần trước, Thịnh Từ bị fan cuồng đeo bám theo dõi, loại chuyện này rất phổ biến trong giới, nhưng đối phương không biết từ đâu mà biết được một chỗ bất động sản của Thịnh Từ, vậy mà còn chạy tới khu dân cư muốn lẻn vào trong nhà anh, may mà chỗ bất động sản kia là khu dân cư cao cấp, có bảo vệ kiểm tra mọi lúc, sau khi phát hiện người kia lén lén lút lút không bình thường thì đã bắt lại rồi thông báo cho Lý Lan Như.

Lúc Lý Lan Như đi xử lý chuyện này mới phát hiện đối phương không chỉ muốn lẻn vào mà còn giấu một chút đồ dùng hằng ngày, nghiễm nhiên coi mình là một chủ nhân khác của căn nhà.

Mặc dù Thịnh Từ không ở chỗ bất động sản kia, nhưng có thể tưởng tượng được lỡ đâu người đó không bị phát hiện, ngẫu nhiên vào ở một lần rồi đột nhiên phát hiện trong nhà còn có một người xa lạ là chuyện kinh khủng cỡ nào.

Sau đó Lý Lan Như lập tức đưa người đến cục cảnh sát, nhưng chuyện này cũng đã cảnh tỉnh bọn họ, phần tử cực đoan như này trong nhóm fan hâm mộ rất ít, bọn họ không vừa lòng với việc chỉ nghe nhạc của Thịnh Từ, chỉ thông qua màn hình biết được tin tức của anh, mà họ còn muốn kéo gần khoảng cách hai bên, theo dõi, thậm chí là làm ra một số chuyện phạm pháp.

Nếu minh tinh bình thường gặp phải loại chuyện này thì nhiều nhất là đăng Weibo khiển trách fan cuồng một chút, nhưng Thịnh Từ lại trực tiếp ký hợp đồng kết hôn với người khác, những fan cuồng đeo bám chui vào trong nhà anh, xem anh như "nửa kia" của họ, anh bèn tuyên bố rõ ràng mình đã kết hôn.

Hiện giờ nhớ tới thôi mà Lý Lan Như cũng cảm thấy trong lòng còn sợ hãi, nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, Thịnh Từ cũng không thể độc thân cả một đời.

Loại phần tử cực đoan kia cũng chỉ là thiểu số, đa số fan hâm mộ sau khi khiếp sợ thì vẫn từ từ bắt đầu tiếp nhận.

Dù sao Thịnh Từ có thể hot mạnh trong giới giải trí, thứ dựa vào là một ca khúc thực lực quá mạnh vượt qua mọi thử thách, và cả những giải thưởng đếm không hết, anh đã sớm đứng ở đỉnh của giới giải trí này.

Lý Lan Như nhìn Thịnh Từ bên cạnh, thở dài: "Vốn dĩ tham gia show yêu đương với một người không quá quen thuộc vừa kết hôn đã rất mạo hiểm rồi, mà hiện giờ cậu ấy còn mất trí nhớ."

Lúc biết ký ức của Thẩm Triều Mộ dừng ở ba năm trước đây, Lý Lan Như thật sự muốn cảm thán một câu nhà dột còn gặp mưa, ba năm trước đây Thịnh Từ còn chưa ra mắt, đối phương cũng không có cơ hội đi tìm hiểu Thịnh Từ.

Cô nói liên miên lải nhải một đống lời, Thịnh Từ vẫn luôn không mở miệng, lúc này anh mới đưa tay lấy kính râm trên mặt xuống, khuôn mặt đó quá xuất sắc, khuôn mặt mang theo khí thế tùy ý và kiêu ngạo, lười nhác giải thích: "Sẽ không bị lộ."

Lý Lan Như không nhịn được nói một câu: "Chắc chắn như vậy sao?"

Thịnh Từ không cho cô dù chỉ là một ánh mắt, cảm xúc trong mắt chập chờn sáng tối, ngón tay vô thức vuốt ve kính râm, giọng điệu lạnh đi một chút: "Cậu ấy là bạn trai cũ của em."

“...”

Không khí trong xe đông cứng lại trong nháy mắt.

Lý Lan Như chậm rãi khép cái miệng đang mở rộng lại, Thịnh Từ không để ý đến cô nữa, cầm khẩu trang và mũ rồi mở cửa xuống xe.

Chuyện Thịnh Từ kết hôn là tiền trảm hậu tấu, Lý Lan Như vẫn cho rằng là trong nhà Thịnh Từ hỗ trợ sắp xếp, với năng lực của nhà họ Thịnh, muốn tìm được một người phù hợp để kết hôn thực sự quá đơn giản!

Mãi cho đến khi vào thang máy, Lý Lan Như và trợ lý đều đang yên lặng tiêu hóa chuyện này.

Ở cửa thang máy, Quan Hoảng đã đợi một lát, thang máy dừng ở trước mặt cậu ta rồi từ từ mở ra, trái tim Quan Hoảng cũng nhấc lên, vô thức đi về phía trước một bước.

Quan Hoảng nhìn người đi từ trong thang máy ra, anh mặc áo khoác màu đen, đội mũ và khẩu trang, bên cạnh có người quản lý và trợ lý lần trước đã gặp đi theo.

Tính cả lần gặp mặt trước kia thì đây là lần thứ hai, khi Quan Hoảng đối mặt với Thịnh Từ cũng không có chút cảm giác như đang đối mặt với người yêu của bạn nào, khí thế của Thịnh Từ thực sự quá mạnh.

Quan Hoảng không dám đi chào hỏi, chủ động dẫn đường: "Bên này."

Gần rạng sáng, bệnh viện rất yên tĩnh, Quan Hoảng dẫn bọn họ đi thẳng tới cửa, ngón tay giữ trên chốt cửa, tay cầm cửa mở ra một chút xíu từ bên ngoài.

Trong khoảnh khắc khi cửa mở ra, Thẩm Triều Mộ đã nhận ra, cậu biết Thịnh Từ sẽ đến, tinh thần cậu căng thẳng cao độ, ánh mắt nhiều lần không tự chủ được mà nhìn về phía cửa.

Lúc này cậu vô thức ngước mắt nhìn qua, người cậu mới nhìn thấy trên màn hình điện thoại cách đây không lâu chợt xuất hiện ở trước mặt, trái tim Thẩm Triều Mộ cũng sắp nhảy vọt ra ngoài.

Người trước mặt đeo khẩu trang và mũ, chỉ lộ ra một đôi mắt, khác với dáng vẻ còn có chút non nớt của ba năm trước đây, bây giờ trên người anh hoàn toàn rút đi khí chất của thiếu niên, tiến vào giai đoạn trưởng thành gợi cảm, cho dù toàn thân mặc kín và che chắn chặt chẽ, thì chỉ đứng ở đó thôi cũng đã có cảm giác tồn tại mạnh đến mức không người nào có thể coi nhẹ.

Thẩm Triều Mộ nhìn đối phương đi từng bước một tới gần cậu, cửa dần dần đóng lại phía sau anh, đôi mắt lộ ra kia đen nhánh sâu thẳm, nhìn qua ánh mắt rất tỉnh táo.

Dưới tầm mắt này, Thẩm Triều Mộ lặng lẽ thở ra một hơi, tay đặt dưới chăn lặng lẽ nắm chặt.

Thịnh Từ cụp mắt nhìn Thẩm Triều Mộ ngồi trên giường, trên khuôn mặt xinh đẹp kia ra vẻ giả bộ bình tĩnh, ánh mắt né tránh và vội vàng không kịp chuẩn bị đã nhìn thấy anh, không biết nên làm thế nào.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, dường như đã qua rất lâu, lại giống như chỉ mới mấy giây ngắn ngủi, không hẹn mà cùng dời mắt đi.

Lý Lan Như vốn đang yên tĩnh đứng sau lưng Thịnh Từ thấy thế thì chủ động tiến lên một bước, cô nhìn về phía Thẩm Triều Mộ, nhẹ nhàng nói: "Ngoại trừ mất trí nhớ thì em còn có chỗ nào không thoải mái không?"

Lần trước gặp mặt, cô chỉ coi đối phương như đối tượng kết hôn mà nhà họ Thịnh sắp xếp thôi, nhưng lần này đã biết quan hệ của hai người, cô không khỏi quan sát Thẩm Triều Mộ kỹ hơn.

Giới giải trí có không ít người có dáng vẻ xinh đẹp, lần trước gặp mặt, cô đã bị vẻ đẹp của cậu làm cho hơi chấn động, Thẩm Triều Mộ nhìn qua có vẻ là loại hình rất lạnh lùng, quần áo bệnh nhân trên người làm giảm bớt sự lãnh đạm trên người cậu, dáng vẻ tựa trên gối đầu ngước mắt nhìn qua vào lúc này của cậu cũng khiến người ta không rời mắt được. ( truyện trên app T Y T )

Thẩm Triều Mộ nhìn cô, suy đoán cô là người quản lý của Thịnh Từ: "Em không có, chị có chuyện gì cứ việc nói thẳng."

Lúc trước cậu căn cứ theo lời Quan Hoảng, đoán được có lẽ cậu và Thịnh Từ kết hôn còn có nguyên nhân khác, lúc này trông thấy thái độ của bọn họ thì đã lập tức chắc chắn.

Lý Lan Như không ngờ Thẩm Triều Mộ nhạy cảm như thế, vừa vặn bớt việc, cô nghiêng đầu nhìn về phía Quan Hoảng bên cạnh, Quan Hoảng cũng biết điều đi ra ngoài: "Mọi người từ từ trò chuyện nhé, tôi đi vệ sinh một lát."

Trong phòng chỉ còn lại mấy người biết chuyện, Lý Lan Như mới giải thích với Thẩm Triều Mộ, cô không dặn dò các loại việc to việc nhỏ, chỉ nói cho Thẩm Triều Mộ, bên họ bởi vì gặp một chút phiền phức nên Thịnh Từ lựa chọn dùng kết hôn để xử lý, cho nên mới tìm tới cậu ký hợp đồng kết hôn.

Thẩm Triều Mộ yên tĩnh lắng nghe, lúc này không nhịn được ngắt lời cô, ánh mắt nhìn qua lại mấy người trước mặt một chút: "Em có thể hỏi một câu không, sao em lại đồng ý thế?"

Cậu và Thịnh Từ cũng đã chia tay rồi, sao cậu có thể vô duyên vô cớ đồng ý ký hợp đồng kết hôn với anh được chứ.

Lý Lan Như cũng không rõ vì sao bọn họ ký hợp đồng, cô nhìn về phía Thịnh Từ ở bên cạnh.

Thẩm Triều Mộ muốn tránh cũng không thể tránh, đành phải nhìn sang theo, khi biết được bọn họ cũng không phải quay lại với nhau mà chỉ là hợp đồng, trong lòng lặng lẽ thở phào một hơi, đồng thời lại càng thêm khó khăn.

Bọn họ chia tay không đủ thể diện, Thẩm Triều Mộ cũng không ngờ có một ngày sẽ gặp phải cục diện như vậy.

Cậu không thấy được biểu cảm trên mặt Thịnh Từ, từ khi tiến vào đến bây giờ, anh chưa từng nói chuyện, trong lúc Thẩm Triều Mộ và Lý Lan Như nói chuyện, anh vẫn giữ dáng vẻ không có hứng thú.

Ánh mắt mọi người trong phòng đều rơi vào trên người anh, Thịnh Từ ngước mí mắt lên nhìn về phía Thẩm Triều Mộ: "Một năm."

Anh lạnh nhạt nói: "Ba ngàn vạn."

"!" Thẩm Triều Mộ vội vàng không kịp chuẩn bị nên bị câu nói này làm cho chấn động, hợp đồng kết hôn một năm, ba ngàn vạn?

Cậu không nghe lầm chứ? Là ba ngàn vạn, không phải ba vạn tệ sao?

Thẩm Triều Mộ hơi khựng lại mấy giây, hiện giờ cậu biết vì sao mình lại đồng ý rồi, Thẩm Triều Mộ của ba năm sau lên kế hoạch tạo ra thương hiệu riêng của mình sẽ không từ chối, Thẩm Triều Mộ của ba năm trước đây không có gì cả lại càng không thể từ chối.

Ánh mắt Thẩm Triều Mộ nhìn qua nhìn lại bọn họ, cuối cùng dừng trên người Lý Lan Như, cậu hít sâu một hơi rồi nói: "Còn có gì nữa thì chị nói một lần luôn đi."

Lý Lan Như thấy cậu như này đã biết đáng tin cậy: "Ngoại trừ hợp đồng kết hôn, bên chị còn nhận một show yêu đương “Nhật ký du lịch” đang rất hot trong một năm gần đây, đến lúc đó cần cậu phối hợp một chút."

Thẩm Triều Mộ bình tĩnh gật đầu, cậu đã cầm ba ngàn vạn rồi thì phối hợp với công việc của Thịnh Từ là chuyện nên làm.

Lý Lan Như càng yên tâm hơn, lạc quan nói: "Nhật ký du lịch là chương trình giải trí yêu đương phát sóng trực tiếp, vì để tránh bị người xem nhìn ra, có thể hai người sẽ cần ôm, hôn, cùng giường chung gối trước ống kính."

"Không có vấn đề gì chứ?"

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play