Bão bình luận đều đang đùa giỡn.
Thẩm Triều Mộ đột nhiên không kịp phòng ngừa bị người ta xoay đầu lại, khóe miệng đang cong lên còn chưa kịp hạ xuống, cả người nhìn qua trông có hơi ngốc.
Thịnh Từ vô cảm nhìn mặt cậu, giọng nói nhàn nhạt: “Trên mặt em dính gì đó.”
Thẩm Triều Mộ tin thật, nâng tay lên thử lau bên má trái của mình một chút: “Bên này sao?”
Cậu tưởng trên mặt dính gì đó thật, còn hơi ngượng ngùng, mu bàn tay trắng nõn dùng sức xoa xoa ở trên má, ánh mắt cực kì đơn thuần: “Sạch chưa?”
Thịnh Từ chịu đựng ánh mắt của vô số người ở đây, rất bình tĩnh mà “Ừ” một tiếng.
Biểu cảm trên mặt các khách mời bên cạnh càng thêm kì quái.
[Chậc chậc chậc, chỉ cười có một cái thôi mà, cười một cái cũng không được hả?]
[Ánh mắt này của Triều Triều đơn thuần quá, bộ em không biết là có một tên dấm vương đang ngồi bên cạnh em hả?]
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT