Hạ Y Y thật không ngờ rằng Hạ Băng Đình cô ta làm sai chuyện mà còn dám đến hưng sư vấn tội, mà điều làm cho Hạ Y Y càng không nghĩ tới chính là Hạ Băng Đình còn dám động thủ đánh cô ta.
Nửa má trái của Hạ Y Y cảm thấy vô cùng đau nhức, cô ta quay mặt sang một bên thì thấy đèn trên bàn làm việc không hiểu sao lại nhấp nháy hai lần, giống như ngọn lửa giận dữ đang nhảy lên trong lòng cô ta.
Hạ Băng Đình cũng rất phẫn nộ, khi cô ta biết được Hạ Y Y tuần trước từng đón An An từ nhà của Khương Tuấn và dẫn thằng bé đi chơi nửa ngày, trong lòng cô ta không hiểu sao lại cảm thấy rất bất an. Tuy rằng Hạ Băng Đình không thích Hạ Y Y, cho rằng đứa em gái này quá ngu ngốc và cố chấp, nhưng xét theo lợi ích trước mắt, cô ta cho rằng tốt xấu gì hai người bọn họ cũng là chị em. Vì thế cô ta liền gọi điện thoại cho Hạ Y Y muốn nói chuyện với cô ta, cũng muốn nhắc nhở cô ta phải đề phòng Lương Nham, nhưng Hạ Y Y ở trong điện thoại căn bản không chịu nói chuyện với cô ta, ngay cả cô ta mang An An đi đâu cũng không nói cho cô biết, vì thế cô ta chỉ có thể chạy tới trường học tìm Hạ Y Y nói chuyện.
Bọn họ nói chuyện ầm ĩ trong ký túc xá, nhưng kết quả dĩ nhiên là không khả quan cho lắm, Hạ Y Y nhất quyết bảo vệ “công lý” và “chính nghĩa” của mình, trong mắt cô ta, mọi điều Hạ Băng Đình nói đều là những lời nói chột dạ và dối trá.
Đối mặt với lời buộc tội của Hạ Y Y, Hạ Băng Đình ban đầu rất bình tĩnh, cô ta giải thích: “Vào những thời điểm bất ngờ chúng ta dùng những thủ đoạn đặc thù là rất bình thường. Chị chưa từng trực tiếp nói với anh ta An An là con trai của anh ta, là chính anh ta tự mình đoán mò, việc này thì có liên quan gì tới chị? Chuyện của mẹ còn chưa giải quyết xong, hiệp nghị bồi thường của nhà họ Ôn vẫn còn chưa ký, việc này nếu chúng ta không dựa vào Lương Nham thì em cho rằng gia đình Ôn Tinh có thể đáp ứng hòa giải nhanh như vậy à? Em đừng có quá ngây thơ như thế nữa.”
Hạ Y Y làm ra biểu cảm muốn nôn mửa, cô ta giễu cợt nhìn Hạ Băng Đình, sau đó lên tiếng: “Từ nhỏ đến lớn chị đều tự cho mình rất ưu tú và rất xinh đẹp, có sai đều là lỗi của người khác, có vấn đề thì đều là người khác nợ chị. Tôi thấy chị không phải là đang quan tâm chuyện của mẹ có được giải quyết công bằng hay không mà là đang lăm le đến khoản bồi thường thì đúng hơn.”
“Người cũng đã mất rồi, hiện tại chỉ có thể làm vì tiền mà thôi.” Hạ Băng Đình nói.
"Chị muốn gia đình Ôn Tinh trả cho chị bao nhiêu tiền?" Hạ Y Y cười lạnh nói.
"Em muốn bao nhiêu?" Hạ Băng Đình hỏi ngược lại cô ta rồi sau đó nói: "Dù sao mấy năm nay đều là chị chăm sóc cho mẹ, nhưng mà em cũng là con gái của bà ấy và chúng ta là chị em ruột thịt, vậy nên mặc kệ cuối cùng được bồi thường bao nhiêu tiền, chúng ta chia theo quy tắc 7-3, chị bảy phần em ba phần, xem như số tiền này cũng giúp em đủ sống dư dả, có thể giúp em bớt phấn đấu khổ cực vài năm, so với các bạn học đồng trang lứa, điểm bắt đầu của em cũng cao hơn người khác một nấc.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play