Người trong sân dừng hết việc đang làm lại, nhìn Hồ Cửu Hà. Dường như chỉ trong thoáng chốc, ông ta đã mất đi rất nhiều tinh thần và sức lực. Cả người mỏi mệt trông thấy.
Ông ta chậm rãi cúi người, nhặt bật lửa lên vuốt ve vài cái, rồi bất thình lình ngẩng đầu lên nhìn về phía mọi người, quát: “Nhìn cái gì mà nhìn? Còn không mau đi làm việc đi? Làm không kịp thì cả đám dứt khoát cút hết đi!”.
Đám học trò của ông ta lập tức cúi đầu, những nhân công khác được mời đến thì bĩu môi, khó chịu vô cùng, thậm chí có người nóng tính đã đứng dậy đi luôn.
Hồ Cửu Hà quay đầu lại, mặt lạnh tanh. Ông ta nhìn Kỳ Vũ Thu, một lúc lâu sau mới nói: “Các cô cậu đi đi, đi xa một chút đừng để tôi nhìn thấy các cô cậu nữa".
Đào Giang đẩy nhẹ mắt kính, sốt ruột la lên: “Thầy Hồ à, đã thỏa thuận với nhau rồi, chương trình chỉ mới ghi hình được có một lúc, ông bảo chúng tôi đi đâu cơ chứ?”.
“Người do mấy người mới đến chẳng phải còn ghê gớm hơn tôi sao? Còn muốn học cái gì ở tôi nữa?” - Hồ Cửu Hà hừ lạnh, rồi nhìn Kỳ Vũ Thu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT