Sau khi bện xong miếng tre cuối cùng, coi như hình thái khung của con thỏ đã hoàn thành. Khung của Kỳ Vũ Thu chặt hơn con thỏ đồ mã mà Hồ Cửu Hà mới dán trước đó, hình như ở giữa bện thêm vài cái nan tre chẳng có tác dụng gì. 
Cậu tiếp tục cầm một miếng tre chẻ lên, cắm vào phần đầu con thỏ, rồi xoay ngón tay rút miếng tre ra từ chỗ đôi mắt con thỏ, sau đó ngước mắt lên nhìn Hàn Tường. Nói: “Đây là bước quan trọng nhất, có nhớ kỹ chưa?”. 
Mặt Hàn Tường đỏ bừng, gắt gỏng nói: “Bước này hoàn toàn là thừa thãi nhé, cơ bản là chẳng có tác dụng gì. Tôi công nhận là cậu cũng có tài năng đấy, nhưng không cần phải làm mấy chuyện thừa thãi để làm màu đâu". 
Kỳ Vũ Thu khẽ cười, bện chặt miếng tre, đè lại cho bằng, rồi bắt đầu dán giấy. Cậu dùng màu nước trên bàn vẽ các màu sắc khác nhau lên người con thỏ: mũi này, miệng ba cánh và cuối cùng là tròng mắt. 
Trình Tư Vân và Lâm Diệc thấy thao tác của cậu thuần thục thì ngẩn người ra, bọn họ hoàn toàn không biết một nghệ sĩ có độ phủ sóng như Kỳ Vũ Thu lại sở hữu kỹ năng kỳ lạ liên quan đến đồ mã. Huống chi còn làm nhanh hơn cả những sư phụ già có thâm niên vài chục năm. 
“Anh Kỳ, anh cừ thật đấy" - Lâm Diệc thần lòng tán thưởng. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play