Về đến nhà đã gần 1 giờ sáng, chú Lưu và dì đi ngủ từ lâu rồi nhưng vẫn để đèn phòng khách lại cho họ.
“Mau đi ngủ đi!” - Mẫn Dục bảo Kỳ Vũ Thu đi lên lầu.
Kỳ Vũ Thu vừa đi đến cầu thang thì bụng đã kêu lên ục ục, cậu xoa bụng mình, quay đầu lại nhìn Mẫn Dục, khẽ nói: “Tôi ăn chút gì đó rồi mới đi ngủ được không?”.
Cậu và Lưu Hạo ăn cơm vội vội vàng vàng vào lúc hơn 6 giờ chiều, sau đó đến nhà Liễu Thư Văn, đến bây giờ đã qua sau bảy tiếng đồng hồ rồi, chút ít thức ăn đó đã tiêu hóa hết chẳng còn lại gì.
Dì thì đi ngủ sớm, Kỳ Vũ Thu ngại gọi người ta dậy nấu cơm cho mình ăn, định bụng uống miếng sữa nóng cầm cự, dù sao cũng sắp ăn sáng rồi.
Mẫn Dục hất cầm ra hiệu cho Kỳ Vũ Thu đi theo anh, sau đó đi vòng qua phòng khách đến phòng bếp. Anh mở cửa tủ lạnh ra, các loại trái cây và rau củ được sắp xếp ngăn nắp bên trong. Anh quay đầu lại hỏi Kỳ Vũ Thu: “Ăn mì cà chua trứng được không?”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT