"Nếu các cậu không tin thì cứ đi tham quan một vòng là biết ngay, bây giờ trong trấn có rất nhiều người già." Ông cụ Tống nói.
Mạc Quân khó hiểu hỏi: "Trấn Ninh Thọ kỳ lạ như thế mà sao ông dám đứng đó cản đường vậy?"
Ông cụ Tống hừ một tiếng rồi đáp: "Đó là vì ông đây còn phát hiện ra một bí mật nữa. Đám người kia chỉ có thể ngang ngược hoành hành trong trấn thôi chứ đi ra ngoài có khi còn chẳng bằng một người bình thường. Thế nên ông đây chặn luôn cái cầu cho đám kia nhìn ngứa mắt mà chẳng làm được gì được ông đây đấy!"
Cùi không sợ lở, hiện tại ông cụ Tống cũng đã hơn sáu mươi tuổi rồi, lại chỉ là một tên lang thang không nhà không nghề nên hoàn toàn không sợ bọn người đó ra tay.
Mạc Quân lặng lẽ cho ông ta một cái like.
Kỳ Vũ Thu cười khẽ hỏi ông cụ Tống: "Hình như ông quên chưa nói điều gì đó thì phải? Nếu cách khôi phục sức khỏe của người già trong trấn là chuyển bệnh tật lên người người khác thì bây giờ trong trấn không còn người ngoài nữa, sao họ vẫn có thể sống khoẻ mạnh vậy?"
Ông cụ Tống cười khà khà vẫy ba người lại gần rồi hạ giọng xuống nói: "Nếu các cậu vẫn còn muốn đi vào thì có thể quan sát xem người sống ở hai bên nhà trọ có phải hai người già hay không. Dù sao thì đa số người đến đây du lịch cũng là người có cơ thể khoẻ mạnh, lại chỉ ở một hai ngày nên sẽ không có vấn đề gì lớn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play