Lão đạo sĩ tức đến nỗi phải phất tay áo bỏ đi, ngay tiền thù lao cũng không lấy nữa, lúc đi đến cửa sân còn không quên quay đầu lại hừ một tiếng với Kỳ Vũ Thu.
Kỹ Vũ Thu cười vẫy tay với ông ta, khiến ông lão tức đến mức lúc lui về sau đã vấp phải cánh cửa, loạng choạng rời khỏi đó.
Đám sinh viên ba chân bốn cẳng khiêng Đường Bằng Phú vào trong nhà, cởi bỏ chiếc áo thấm đẫm máu của ông ấy ra để lau rửa sạch sẽ rồi mới đưa lên giường.
Giáo sư Đường lấy lại bình tĩnh, màu môi cũng khôi phục lại bình thường, lúc này mới quay sang hỏi vợ mình: “Thứ trên người con trai mình là gì thế?”
“Không phải lúc sáng tôi có mua một con gà sống về sao, thằng bé đã cắn chết con gà sống đó luôn rồi.” Bà cụ nhỏ giọng nói, hình ảnh Đường Bằng Phú cắn chết một con gà sống trông giống hệt như một con chồn vậy, thật sự rất đáng sợ, cũng may là ông cụ không nhìn thấy, nếu không thì bệnh tim sẽ tái phát mất.
Giáo sư Đường thở dài, quay đầu nhìn sáng mấy sinh viên nói: “Hôm nay vất vả cho mấy đứa rồi, trông bộ dạng này của Bằng Phú thì bọn tôi phải nhanh chóng đưa con trai mình đến bệnh viện, đợi khi thằng bé khỏe hơn rồi thì tôi sẽ bảo thằng bé cảm ơn mấy đứa đàng hoàng.”
“Giáo sư thầy đừng nói những lời như thế, bình thường thầy Đường đối xử với bọn em rất tốt, bọn em cũng không muốn thấy thầy ấy bệnh thành như vậy.” Có người gãi đầu, vô cùng ngượng ngùng đáp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play