Đạo sĩ già nghe hỏi thế, đôi mắt sáng lên, ông ta vuốt chòm râu như đang muốn nói gì đó thì lại nghe thấy có người ở sau lưng nói: “Ban ngày ban mặt, các cậu lại ở trong nhà một thầy giáo lớn tuổi mê tín dị đoan, còn ra thể thống gì nữa chứ! Đã quên thân phận của mình rồi sao? Các cậu đều là sinh viên ưu tú do trường học bồi dưỡng nên, tương lai phải cống hiến cho công việc nghiên cứu lịch sử nước nhà, sao có thể bị người ta nói vài ba câu đã dao động muốn ném đi tín ngưỡng của mình chứ?”
Mọi người nhìn về phía sau, đúng lúc thấy một người trẻ tuổi trông rất đẹp, gương mặt nghiêm túc nhìn bọn họ, trong ánh mắt có vẻ nghi ngờ và khiển trách, nghi ngờ bọn họ có còn là sinh viên đã nhận được vài chục năm giáo dục khoa học hay không.
Các sinh viên đều cúi đầu cảm thấy hơi xấu hổ, gương mặt đỏ lên, người ta vừa nói vài câu bọn họ đã bị dao động rồi!
Đúng là còn rất trẻ tuổi mà!
“Có điều chuyện này cũng không trách mọi người được. Mọi người còn trẻ, chưa biết sự hiểm ác của xã hội, sau này mọi người trưởng thành rồi tự nhiên sẽ học được cách phân biệt.” Kỳ Vũ Thu sắp xếp cho giáo sư Đường và bà cụ Đường ngồi ở một góc phòng khách, ánh mắt hai ông bà cụ cháy bỏng nhìn con trai mình, sắc mặt có hơi tái nhợt.
Mẫn Dục rót cho giáo sư Đường một ly nước để ông cụ từ từ uống rồi nhỏ giọng nói: “Ông yên tâm, có Vũ Thu ở đây, chú Đường sẽ không có việc gì đâu.”
Kỳ Vũ Thu đi tới bên cạnh Đường Bằng Phú, đạo sĩ già kia hừ lạnh một tiếng: “Tôi thấy tên nhóc nhà cậu học tới ngu rồi, sự thật đã bày ra rõ ràng trước mắt lại còn muốn lừa mình dối người, không chịu tin tưởng trên thế giới này có tồn tại những chuyện không khoa học?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play