Đạo trưởng Huyền Thanh nhìn vào đống tro tàn trên mặt đất, vô cùng kinh ngạc. Ông nhìn xuống Đạo trưởng Hoàng đang nằm trên mặt đất, rồi lại nhìn sang Kỳ Vũ Thu, hỏi: “Cậu làm ư?”
Kỳ Vũ Thu gật đầu: “Đúng, là do tôi làm. Con tiệm này không có tác dụng gì nhỉ?”
“Không, không có. Tôi chỉ tình cờ phát hiện nó ở nghĩa trang ngoại ô phía tây, rồi một đường đuổi theo nó đến đây.” Đạo trưởng Huyền Thanh biết được tiệm là do Kỳ Vũ Thu diệt trừ, vẻ mặt hoà hoãn lại, trong mắt ông hiện lên vẻ tán thưởng và vui mừng, nói: “Không biết anh bạn nhỏ thuộc nhà nào? Sao tôi chưa từng thấy cậu đi cùng trưởng bối trong nhà bao giờ.”
Nói xong, ông lại nhìn Đạo trưởng Hoàng một lần nữa, cố gắng hồi tưởng lại trong đầu, nhưng vẫn không nhớ ra hình ảnh có liên quan gì đến tên đạo sĩ già này.
Không nên như vậy chứ, nhà nào mà có đệ tử vô cùng xuất sắc thế này lẽ ra đã truyền khắp giới huyền học từ lâu, sao lại giấu kỹ đến mức chưa từng xuất hiện bao giờ nhỉ? Thiên phú của anh bạn nhỏ này hơn hẳn đại đệ tử suốt ngày sư huynh vẫn khen không ngớt miệng, người mà huynh ấy hận không thể nâng lên tận trời!
Đạo trưởng Hoàng thầm quay mặt đi, ngôi miếu nhỏ của bọn họ không có phúc khí để chứa vị Phật lớn này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play