Chung Vĩ bị Kỳ Vũ Thu doạ tới mức toàn thân run rẩy, chỉ cảm thấy giống như có gì đó dính vào người mình, lông tơ dựng đứng. Anh ta run lẩy bẩy nhìn Đạo trưởng Hoàng, lại phát hiện Đạo trưởng Hoàng cũng vô cùng hoảng sợ nhìn chằm chằm dưới chân anh ta.
“Sư, sư phụ…” - Chung Vĩ nén giọng hô một tiếng, giống như sợ kinh động đến con tiệm không biết đang nấp ở nơi nào kia.
Bức tranh mỹ nhân trên tường lại chuyển động, hình ảnh người đẹp cùng cây đào dần dần nhạt đi hệt như giấu mình vào nơi sâu hơn của bức tranh.
Chung Vĩ bước lên phía trước vài bước, muốn đến trước mặt Kỳ Vũ Thu, nhưng mới vừa xê dịch hai cái liền phát hiện chân mình như là bị dính trên mặt đất, nhấc cũng nhấc không nổi. Anh ta cúi đầu nhìn, dưới ánh đèn, cái bóng leo đến trên đùi anh ta, hai chân như bị đổ một thùng nhựa cao su màu đen sền sệt. Anh ta thậm chí có thể nhìn thấy màu đen càng dày đặc hơn đang bơi bên trong cái bóng.
“A a a!!” Chung Vĩ nhịn không được ngã ngửa thân trên ra sau muốn cách xa thứ trên đùi một chút, nửa người dưới vẫn đang bị đóng đinh tại chỗ không thể nhúc nhích.
Anh ta hệt như phát điên giơ kính bát quái lên đánh vào chân mình, một tiếng vang giòn giã, mặt kính theo tiếng vỡ nát, ngoại trừ rạch ra vài vết thương trên đùi thì không có bất kỳ tác dụng gì. Thậm chí anh ta có thể cảm giác được trên đùi anh ta giống như có con sâu lạnh lẽo trơn trượt đang bò.
“Kỳ đại sư, Kỳ đại sư cứu tôi, tôi không muốn chết, Kỳ đại sư mau cứu tôi!” Cuối cùng Chung Vĩ cũng không chịu đựng nổi, cầu cứu Kỳ Vũ Thu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT