Tử Khiểm của giờ phút này lại có một loại cố chấp dường như là ngây thơ, anh từ chối tận mắt nhìn Chu Khải Tú từng bước từng bước bị thần chết mang đi, anh không chịu được. Trong sự đau khổ tột cùng anh không nghe không nhìn, dường như làm như vậy, chú hai vĩnh viễn sẽ giống như hình ảnh mà anh ngóng nhìn từ xa thời còn ở quê, tựa như vẻ anh tuấn của người trẻ tuổi, sự dịu dàng của người trung niên và sự cơ trí của người lớn tuổi, thời gian và bệnh tật không thể ăn mòn. Tử Khiểm tập trung toàn bộ sự chú ý của mình lao đầu vào công việc. Trong thời gian điều tra, tài khoản của công ty bị đóng băng, những hạng mục quan trọng đang xây dựng cũng bị buộc đình công, trên có các ban phòng quản lý, dưới là công nhân các bộ phận, ai ai cũng lo lắng sợ hãi, lời đồn thổi lan truyền khắp nơi, giám đốc ngân hàng lần nữa nhắc nhở. Anh không muốn buông bỏ công ty, cho dù là nỗ lực vô ích, vì đó là tâm huyết cả đời của chú hai, không thể cứ như thế để nó đổ sông đổ biển được.
Dì giúp việc nhà họ Tần liên tục nhiều ngày gọi điện thoại cho Tử Khiểm, nói trạng thái của A Lung rất tệ, dù cho Tử Khiểm đi thăm cô nàng một lần cũng được. Tử Khiểm đồng ý, chuyện của anh và A Lung là do anh tự mình bắt đầu, cũng nên tự mình kết thúc.
A Lung tịnh dưỡng ở nhà bà ngoại dưới quê, lúc Tử Khiểm theo lời chỉ dẫn của bảo mẫu tìm thấy cô nàng, cô nàng đang câu cá ở đập chứa nước. Trình độ câu cá của A Lung do đích thân lão Tần truyền dạy, Tử Khiểm cũng không bì được với cô nàng.
Chiếc phao trôi nổi trên mặt nước, cần câu đang ở trong tay A Lung, còn người cô nàng thì đang tựa vào chiếc ghế xếp ngủ gật, gương mặt từng tròn trịa trước kia nay đập vào mắt là chiếc cằm nhọn hoắt, nước mắt ở khóe mắt vẫn chưa khô hẳn. Tử Khiểm ngồi xổm xuống bên cạnh A Lung, làn gió hơi lành lạnh, anh giúp cô nàng kéo tấm chăn mỏng đang phủ ở đầu gối lên, cô nàng không tỉnh lại, khóe miệng hơi giương lên, là dáng vẻ nũng nịu trước đây.
A Lung từng trở thành người phụ nữ của Tử Khiểm, là một người thiết thực nhất. Lúc anh đồng ý chấp nhận cô nàng, cô nàng ôm lấy anh nhảy nhót không ngừng, nếu như có đủ sức lực, có lẽ cô nàng sẽ nhấc bổng anh lên mà xoay mấy vòng. Cô nàng vui vẻ, đau buồn, yêu nồng nhiệt và oán hận đều dùng phương thức trực tiếp nhất để biểu đạt. Tử Khiểm sao có thể chưa từng động lòng bởi sự đáng yêu của A Lung, cô nàng nói, "Chu Tử Khiểm, em muốn sinh con cho anh". Thậm chí anh đã nghĩ rằng, tốt nhất là sinh một cô con gái, giống A Lung thì càng tốt. Anh sẽ trở thành người bố giống như lão Tần, bảo vệ con gái đến mức vô ưu vô lo, lúc cùng đường vẫn không quên chừa cho con gái một đường lui, chỉ cần con gái muốn, thì sẽ giúp nó đạt được.
Bọn họ bắt đầu sai lầm từ đâu? Từ khi anh lái xe làm ngã cô nàng, hay là vớt cô nàng từ dưới hồ bơi trong bữa tiệc một trăm ngày lên? Tử Khiểm từ từ đứng dậy, đi vòng ra phía sau A Lung, ý nghĩ xấu xa chợt lóe lên, mang theo nỗi tuyệt vọng bỗng chốc chiếm cứ lấy anh. Anh đã chán ngấy nói lời "xin lỗi" với bất kỳ người nào, sai thì sai, anh sinh ra đã là sai lầm, ít ra có thể kết thúc một trong những sai lầm.
A Lung bị đẩy vào đầm nước trong lúc không hề đề phòng, chẳng nổi lên bao nhiêu bọt nước, tiếng động còn chẳng bằng tiếng chiếc ghế lúc rơi vào trong nước. Tử Khiểm lùi về phía sau vài bước, sự bình tĩnh trên mặt giống như một kẻ điên. A Lung dường như đang vùng vẫy trong nước, anh không nhìn thấy, nhưng biết rằng ngay tại lúc này đây cô nàng đang từ từ chìm xuống, cùng chìm xuống còn có cả trái tim của anh. Cô nàng là người duy nhất yêu anh mà không màng tất cả, không quan tâm hậu quả. Tử Khiểm không chịu thừa nhận, nhưng anh biết từ đầu chí cuối người chiếm cứ vị trí quan trọng nhất trong lòng chú hai là Phùng Gia Nam; Mẹ ruột của anh có gia đình mới và rất nhiều đứa con; Kỳ Thiện là của Chu Toán; Thanh Khê yêu tiền cũng yêu sự yên ổn... chỉ có Tần Lung yêu Chu Tử Khiểm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT