Long Huynh chột dạ nhìn về phía sau lưng mình, Chu Toán đẩy anh ta một cái, "Anh lại chẳng phải thần giữ cửa."
"Đông đủ rồi, em thích náo nhiệt nhất." A Lung vỗ tay như đứa trẻ.
Chu Toán không hề nhìn Kỳ Thiện đang sững người giống như bị đóng đinh tại chỗ, anh cười nhạt với A Lung, "Cô vẫn chưa chết hả, tìm nhiều người đến như này để mở lễ truy điệu à? Bác sĩ cho phép mấy người được thăm bệnh cùng một lúc? Không sợ làm ồn đến phòng bệnh bên cạnh sao!"
Trần Khiết Khiết lập tức tiếp lời: "Nói cũng đúng, đông người quá không tốt cho việc tịnh dưỡng. Chúng ta đi trước thôi Kỳ Thiện, chẳng phải em bảo chút nữa còn có việc sao?"
"Vâng." Kỳ Thiện đeo túi, đi vài bước ra đến cửa, dừng lại, ngoảnh đầu nói với A Lung, "Mau chóng bình phục."
Trần Khiết Khiết vẫn đang thu dọn đồ đạc của cô ấy. Chu Toán ngoảnh đầu, ngoài cửa đã không còn bóng người, anh nắm chặt chìa khóa xe trong túi quần. Tử Khiểm đã chạy theo, còn Chu Toán không hề động đậy.
Long Huynh trông thấy Trần Khiết Khiết đứng dậy, cũng vội vàng nói: "A Lung à, con nên nghỉ ngơi nhiều, cậu cũng đi trước đây!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play