Vốn dĩ Chu Yến Đình muốn bảo Chu Toán cút, nhưng cô ấy chỉ uống từng ly từng ly một trước mặt anh, bắt anh phải đưa mình về khách sạn. Kết quả anh ngả người xuống giường của cô ấy, nhất quyết nói anh buồn ngủ muốn chết, không làm ăn được gì nữa, đến cả đầu ngón tay cũng chẳng thèm động đậy, thế nhưng lại có sức lực càm ràm. Anh nói anh mong sao Kỳ Thiện đi ngay lập tức, đi sớm yên tâm sớm, phụ nữ đúng là mẹ nó phiền phức, nếu yêu anh là chuyện xui xẻo đến vậy, cô ấy muốn ở bên ai anh đều sẽ tác thành.
Một Chu Toán như vậy khiến Chu Yến Đình cảm thấy xa lạ. Lúc yêu một người, người ta móc tim của anh ra, anh đau cũng nói không đau. Người anh không yêu móc tim của người ta ra đưa cho anh, anh nhìn thấy cũng coi như mù lòa.
"Tôi chẳng còn thích cậu từ lâu rồi." Chu Yến Đình khoanh tay trước ngực, "Người tôi quen biết bây giờ, đẹp trai hơn cậu cả trăm lần cũng có, càng khỏi phải nói đến người có tiền hơn cậu. May mà hồi ấy không yêu đương với cậu mới có tôi ngày hôm nay."
"Là ai hồi trước cứ khóc lóc bảo muốn yêu tôi đến ngày chết đi nhỉ?" Chu Toán cười rồi thở dài, anh đi giày xong bèn đứng dậy, cúi người ôm lấy Chu Yến Đình, "Chuyến bay buổi tối, tôi không tiễn cậu nữa."
Chu Yến Đình ghét bỏ đẩy vai của anh, cánh tay hạ xuống lưng anh, nhẹ nhàng giống như lông vũ, "Ai thèm cậu tiễn chứ. Nói cho cậu một bí mật: Tôi ghét Kỳ Thiện, đừng để cậu ấy tìm được người đàn ông tốt như ý nguyện. Cậu mau chóng đi phá hoại cậu ấy đi, trông thấy bọn cậu giày vò lẫn nhau, tôi mới thấy vui trong lòng!"
"Vui là tốt, cậu cười lên trông xinh lắm." Chu Toán vuốt tóc cô ấy, "Tôi chỉ là khán giả của cậu, cậu nhất định phải đứng ở vị trí cao hơn bọn tôi, để người ta phải ngước nhìn. Đợi đến khi bọn tôi già rồi, cậu vẫn sẽ còn xinh đẹp, nói không chừng còn trở thành ảnh hậu nữa, bạn trai cũ như tôi đây cũng được nở mày nở mặt."
Trên mặt đang đắp mặt nạ nên không thể nhìn ra nếp nhăn khi thức khuya và sự ẩm ướt nơi khóe mắt, Chu Yến Đình để mặc bản thân, đặt cằm lên vai anh, thêm một lần, lần cuối cùng! Cổ họng của cô ấy khẽ run rẩy, móng tay bấm vào da thịt của anh, "Đừng có giở trò này với tôi. Tôi không quên được cậu, bởi vì cậu từng bầu bạn với tôi vào thời điểm tôi khốn khó nhất. Nhưng tôi mong sao đầu của cậu mau chóng thành sân bay, có bụng bia thì càng tốt. Chu Toán, đến lúc đó một chút xíu bóng hình của cậu đáng để tôi hoài niệm cũng không còn nữa, Kỳ Thiện nhìn thấy cậu biến thành bộ dạng như vậy, cũng sẽ yên tâm hơn mà sống."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play