Đối diện với ánh mắt trưng cầu của Kỳ Thiện, Tử Khiểm lộ ra nụ cười ảm đạm, tay của anh cũng chầm chậm rút ra khỏi sự kiềm chế của Kỳ Thiện, bước vài bước về phía phòng khách, cầm áo khoác ngoài trên sô pha, quay đầu nhìn về phía Kỳ Thiện, nhưng không lên tiếng, rồi vội vàng đi về phía cửa.
Đợi đến lúc Kỳ Thiện đuổi theo, Tử Khiểm đã khởi động xe, anh nhìn Kỳ Thiện ngẩn người đứng bên cạnh xe, thở dài một hơi, rồi nói: "Sinh nhật vui vẻ. Xin lỗi, anh biết tối nay mọi người không được vui vẻ gì mấy."
Trong lúc Kỳ Thiện giống như du hồn trở vào nhà, Chu Toán quay lưng lại với cô đứng trong nhà bếp.
"Cậu còn chưa đi?" Kỳ Thiện hỏi.
Chu Toán ném mớ khăn giấy vào trong thùng rác, lại kéo mấy tờ sạch chặn lên tay, ngoảnh đầu nhìn cô, "Tại sao tôi phải đi? Cậu chưa giải thích gì với tôi đâu đấy."
"Giải thích?"
"Đương nhiên. Kỳ Thiện, cậu cản bọn tôi mà chỉ túm lấy mỗi mình tôi, cậu không cảm thấy hổ thẹn? Rõ ràng là anh ta động thủ trước!" Chu Toán bình tĩnh lên án.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT