Tử Khiểm nhìn ra sự lo lắng của Kỳ Thiện cho cảm nhận của anh, anh không hề trách Kỳ Thiện. Kỳ Thiện và Chu Toán quen biết trước anh từ rất lâu, từ ngày theo đuổi cô, anh đã từng nghĩ Chu Toán là sự tồn tại mà bọn họ chẳng thể bước qua. Tử Khiểm có hảo cảm với Kỳ Thiện, thậm chí gần tới mức yêu thích. Cô là người bạn đời lý tưởng của anh, bất luận là phương diện nào của cô cũng đều có thể khiến Tử Khiểm tiếp cận gần hơn với mục tiêu của mình. Cho nên anh nhẫn nhịn Chu Toán, như là hưởng thụ lúc mặt trời tiếp nạp bóng đêm.
Anh tin tưởng bản thân mình cuối cùng sẽ có một ngày có thể dần dần xua tan diện tích của bóng tối này, cũng đã từng nghĩ sẽ sống đàng hoàng cả đời này với Kỳ Thiện, trân trọng cô, đối xử tốt với cô. Nhưng lúc này lại có một giọng nói đang nhắc nhở Tử Khiểm, quan hệ của Kỳ Thiện và Chu Toán sâu đậm nhiều hơn so với tưởng tượng của anh. Bất kể cô có né tránh và che giấu thế nào, thì trong lúc vô tình cũng sẽ nhắc đến Chu Toán, ví như đều là cho tặng, món quà anh tỉ mỉ lựa chọn mới là "tặng", còn Chu Toán bên kia chỉ là một chữ "cho" nhẹ nhàng thoải mái. Chu Toán có tư cách tiêu tiền như nước, nhưng chân tướng ẩn bên trong là bọn họ không phân biệt của anh của tôi, cho nên Kỳ Thiện mới chẳng cần nghĩ ngợi liền đưa tiền tiết kiệm của mình cho Chu Toán sử dụng. Cô đại khái chắc là không biết Chu Toán mới mở công ty làm về ngành nghề gì. Sự thân mật của bọn họ đã có từ khi sinh ra, dường như dung nhập vào xương máu cốt tủy, ngay cả linh hồn cũng đều có sự cộng hưởng với nhau.
Mỗi lần Kỳ Thiện nhận được quà của Tử Khiểm đều sẽ ca ngợi một phen, đó chẳng qua là bởi vì suy xét đến cảm nhận của Tử Khiểm, nhưng đối với cô mà nói, dây chuyền kim cương có đúng thật là món đồ đáng để cô vui sướng nhảy nhót hay không? Tử Khiểm không hề có một chút chắc chắn nào. Anh căm hận cảm giác bất lực này, nhưng anh buộc phải thừa nhận rằng anh không hiểu Kỳ Thiện. Anh không nắm bắt được ánh sáng trong mắt cô, bóng tối phía sau cô tùy lúc đều có thể cuốn lên.
Trong một phút chốc, Tử Khiểm bỗng nhiên nghĩ đến A Lung, dạo này A Lung suốt ngày quấn lấy anh, anh thấy phiền phức vô cùng, nhưng chỉ cần anh khẽ nói lời ngon tiếng ngọt, thì A Lung sẽ rất vui vẻ.
"Còn gì nữa không?" Tử Khiểm trục xuất A Lung ra khỏi đầu, trêu Kỳ Thiện.
Trong góc của két sắt chỉ còn thừa lại một cái tráp Kỳ Thiện vẫn chưa mở, thoạt nhìn đáng nghiên cứu hơn những hộp trang sức khác. Kỳ Thiện im lặng một lúc, lựa chọn có sao nói vậy. Cô nói: "Đó là món đồ dì Gia Nam để lại, A Toán để ở chỗ em."
Tử Khiểm cũng rơi vào suy nghĩ sâu xa. Nếu Chu Toán trong mắt Tử Khiểm là bóng đêm, thì Phùng Gia Nam là vực sâu tăm tối. Tử Khiểm và bà dường như không cùng nhau xuất hiện, nhưng anh khó mà khống chế được sự kính sợ, tưởng tượng, tò mò về người phụ nữ xem anh như là cái gai trong mắt. Bà cường thế ép người như lửa bỏng, mặc dù đã chết, nhưng chưa từng bị dập tắt trong lòng chú hai - người mà Tử Khiểm quan tâm nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play