Hôm đó Chu Toán đang buồn chán bèn theo Chu Yến Đình đến quán bar kia. Tên của quán bar sến súa đến mức Chu Toán phát ớn, gì mà "Dinh Thự Hoàng Gia", bên trong trang hoàng lộng lẫy, kinh doanh khá tốt. Chu Toán và Chu Yến Đình gặp bạn cũ trong đoàn xiếc của cô ta đang làm quản lý ở đây, mọi người trò chuyện vài câu rồi ngồi xem đội chuyển giới được mời từ Thái Lan sang biểu diễn trên sân khấu. Giữa chừng Chu Toán đi vệ sinh, vừa khéo gặp được ông chủ quán bar Long Hung đến giám sát tình hình.
Long Hung lớn hơn Chu Toán vài tuổi, đang độ coi trời bằng vung, lại không thiếu tiền nên mở mấy quán bar, suốt ngày chơi bời với đủ hạng người, cực kỳ phóng túng buông thả. Gã thích bài bạc, rượu chè, gái gú, dĩ nhiên cũng ngó nghiêng đến mấy chàng trai tuấn tú. Lúc đó gã đã uống rượu chuếnh choáng, mắt say lờ đờ, liền để ý đến Chu Toán đang đi vệ sinh bên cạnh.
Chu Toán đang kéo khóaquần , phát hiện gã say ở bồn bên cạnh đang nhìn mình hau háu, tự nhiên cũng bực bội. Từ bé anh đã không sợ ai, vì thế thong thả đi vệ sinh xong bèn lườm đối phương: "Mới chui từ trường khuyết tật ra hả? Đi tiểu không biết, cần anh mày cầm tay dạy không?"
Long Hung nhân cơ hội đùa bỡn, cười tít mắt: "Đến đây đi!"
Chu Toán rũ mắt nhìn gã rồi cười nhạo: "Hôm nay không đeo kính, anh sợ không tìm ra!"
Dáng vóc Long Hung rắn rỏi, nhưng Chu Toán lại cao hơn gã một cái đầu mà cũng không gầy yếu. Long Hung tự biết làm càn xông tới chưa chắc đã chiếm thế thượng phong, mà kéo đàn em chơi trò hội đồng thì vừa mất hứng lại vừa không phải phong cách của gã. Thế là gã đành tạm bỏ qua, theo đuổi Chu Toán ra đại sảnh, được quản lý giới thiệu mới biết Chu Toán đến hát thử. Tin tức này càng khiến gã thấy hứng thú dào dạt.
Quản lý cho rằng hình tượng của Chu Toán có ưu thế lớn, chỉ cần anh hát khá là có thể ở lại. Tuy nhiên, chỉ chốc lát Chu Toán đã uể oải nhận ra Kỳ Thiện nói rất đúng, anh không thích hợp với giới này. Chẳng phải vì chủ quán bar nào cũng dâm tục như Long Hung, mà vì bản thân anh không thích nhìn sắc mặt người khác, chịu hạ mình nhún nhường. Anh không thể chịu được một hạt cát vướng trong mi mắt, vì vậy đã quyết định không thể sống bằng nghề này. Trước khi đến đây anh đã tức giận đánh cược với mẹ và Kỳ Thiện, nhưng bây giờ ngay cả hát thử cũng không có hứng, mặc cho Chu Yến Đình khuyên nhủ, nhất quyết không chịu lên sân khấu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play