Kỳ Thiện nghi ngờ nhìn Chu Toán, nghiền ngẫm ý của anh. Rốt cuộc anh đang khen cô hay đang mắng cô thế?
Lúc tiếng chuông báo hiệu đến giờ vào thi vang lên, cô mới hoàn hồn lại, thấy Chu Toán lắc lư bình nước và đắc ý cười với mình. Hoá ra anh nói hươu nói vượn nãy giờ chỉ để đánh lạc hướng cô, làm cô quên đi chuyện chăm chăm tưới nước vào mình.
Kỳ Thiện cúu đầu thu dọn đồ đạc. Chu Toán được phân vào phòng thi khác, cô đi sau lưng anh, bỗng thốt lên: "Này, thi tốt nhé, cố lên!"
Chu Toán quay đầu lại, mỉm cười với Kỳ Thiện.
Tuy trước khi thi, Kỳ Thiện có chút hồi hộp, nhưng lúc phát đề, cô lập tức mải mê chuyên tâm giải, không nghĩ ngợi tới những việc khác. Đến khi cô viết xong chữ cuối cùng thì còn nửa tiếng nữa mới hết giờ. Trước khi kiểm tra lại bài thi, Kỳ Thiện vừa xoa cổ vừa vô tình ngó ra cửa sổ, bỗng thấy Chu Toán đi ra từ phòng thi bên cạnh, băng qua con đường mòn giữa vườn hoa ra ngoài.
Mấy môn thi tiếp theo, Chu Toán đều ra sớm. Theo Kỳ Thiện để ý, anh hoàn thành bài thi môn Hoá sớm nhất, chưa đầy bốn mươi phút đã nộp bài. Kỳ Thiện không tin Chu Toán được "thánh nhập" trong môn học anh ghét nhất này nên trong lòng có phần lo âu.
Môn thi cuối cùng kết thúc, Chu Toán như con ngựa đứt dây cương, chơi đến quên trời quên đất. Kỳ Thiện từng gặp dì Gia Nam vài lần, dường như dì cũng có ý để Chu Toán thư giãn vài ngày. Cô bâng quơ hỏi thăm Chu Toán thi ra sao thì dì Gia Nam cũng vui mừng kể: "A Toán bảo con đoán để thi rất chính xác, nó phát huy tốt hơn bình thường. Tiểu Thiện, con đúng là thần may mắn của A Toán!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT