Có lần đi qua một cây cầu vượt đông người, Chu Toán bắt gặp một ông lão nhà quê đang bán hàng mỹ nghệ mây tre, với những món hàng như côn trùng, động vật, ngoài ra còn cả đồ dùng hằng ngày khá tinh xảo. Chu Toán nhờ ông cụ đan cho mình một chiếc hộp nhỏ bằng cỡ nắm tay, bỏ vừa một món đồ chơi be bé cho Kỳ Thiện, để cô tiện mang theo bên người. Đồ chẳng đáng bao nhiêu, tổng cộng chỉ tốn hai mươi tệ , mỗi tội phải đợi rất lâu. Anh ngồi xổm trên cầu vượt dưới ánh nắng gay gắt đầu tháng Năm hơn nửa giờ, mặt mũi ướt đẫm mồ hôi. Vì thế ông cụ cho anh chọn một món coi như quà tặng. Sau cùng, anh quyết định nhặt con bọ ngựa lá tre, định mang ra dọa Kỳ Thiện.
Vốn dĩ Chu Toán đã bỏ chiếc hộp tre kia vào hộp quà, nhưng khi bà Phùng Gia Nam khăng khăng bắt Kỳ Thiện xuất hiện trong bữa tiệc sinh nhật với vị thế "nữ chủ nhân", Chu Toán khó chịu nên đổi chiếc hộp thành bọ ngựa kia. Dù sao mẹ anh còn đành lòng tặng cả miếng ngọc dương chi, anh tặng gì cũng chẳng quan trọng.
Chu Toán mang theo chiếc hộp ấy đi tìm Kỳ Thiện, thầm mong cô còn chưa mở quà ra, nếu mở rồi bị dọa sợ, vậy anh phải nghĩ cách khác để xin xỏ cho qua. Thế nhưng Kỳ Thiện lại tỏ ra lạnh lùng khác thường, khiến Chu Toán rầu rĩ quay về. Từ đó, Chu Toán nhận ra thái độ Kỳ Thiện dành đã có sự thay đổi vị diệu. Thái độ đó hoàn toàn không phải là dỗi hay phớt lờ, nếu là như vậy thì anh đã dễ làm lành hơn rồi. Cô cũng không cố ý tránh mặt anh như lúc hai bên chiến tranh lạnh, bởi cô luôn có mặt trong những dịp hai nhà sum họp, vẫn trả mỗi khi được Chu Toán hỏi. Bà Phùng Gia Nam cho hai người vé đàm tâm lý trước khi tốt nghiệp cấp ba của một cơ sở giáo dục nào đó, Kỳ Thiện cũng vui vẻ đi với Chu Toán, khi về còn chia sẻ những gì ghi chép được và điều tâm đắc với anh.
Thế nhưng, cô không còn càu nhàu dạy đời trước mặt anh, cũng không bao giờ thốt ra những lời khiến anh mất hứng. Anh trốn học, người nhà hỏi thì cô chỉ nói không biết; anh muốn chép bài tập, cô để mặc cho anh chép. Anh làm gì, ở bên ai, cô không còn quan tâm hỏi đến; đồng thời, gần đây cô làm gì, có được thứ gì tốt cũng rất ít nhắc đến với anh.
Chu Toán sắp quên mất đã bao lâu không thấy Kỳ Thiện trừng mắt với mình. Cô vô cảm trước những lời châm chọc chế nhạo của anh, người đã từng quen thuộc giờ đây trở thành xa lạ. Cô nhận hết những mánh khóe lấy lòng từ phía anh và cười trừ cho qua những trò cố tình bắt nạt. Trước mặt anh, cô hoàn toàn trở thành Kỳ Thiện "con nhà người ta", dịu dàng, chăm chỉ, hiểu chuyện... không thể bắt bẻ. Bao nhiêu chiêu trò cứng hay mềm của anh đều như đấm vào bông.
Sang tháng Sáu, thời gian như bị một bàn tay vô hình bẻ nắn xoay vần, tháng ngày thấm thoắt thoi đưa. Gần đến ngày thi đại học, trường học lơi lỏng quản thúc học sinh, không ép buộc họ cố gắng học tập cả ngày nữa. Giáo viên ngừng giảng bài, học sinh tự do học tập, thậm chí có thể xin nghỉ giờ tự học để ôn luyện tại nhà nếu cần .
Kỳ Thiện ở nhà tổng kết lại kiến thức lần cuối cho Chu Toán. Đây là "nhiệm vụ" ba mẹ anh giao cho cô, vì vậy cô thực hiện hết sức nghiêm túc tỉ mỉ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play