Từ khi Chu Khải Tú và Phùng Gia Nam chiến tranh lạnh đến nay, con trai tuy rằng không hỏi, cũng không nói đứng về phía bên nào, nhưng luôn đối xử lạnh nhạt với ông. Đã lâu như vậy, đây cũng là lần đầu tiên Chu Toán chủ động bước vào thư phòng của Chu Khải Tú.
Chu Khải Tú bảo con trai ngồi xuống sô pha ở phía đối diện, hỏi anh ăn cơm chưa, lúc nào thì quay lại trường. Chu Toán không hề mặn mà đối với vở kịch cha hiền con hiếu, trả lời qua loa vài câu rồi hỏi: "Bố, bố có số điện thoại của chú Triệu không? Là chú Triệu làm đồ chơi văn hóa ấy."
"Con cần số điện thoại của ông ấy làm gì?" Chu Khải Tú tuy ngoài miệng hỏi, nhưng tay đã lục tìm cái tên Chu Toán cần trong cuốn danh thiếp.
Chu Toán nói: "Chẳng phải lần trước chú ấy bảo con có thời gian thì đến tiệm chú ấy xem thử à? Bây giờ con đang chán muốn chết đây."
"Đã lớp mười hai rồi, còn rảnh rỗi cái nỗi gì! Con sao không học Tiểu Thiện..." Chu Khải Tú không nói tiếp nữa. Ông nghĩ, nếu con trai cũng giống như Kỳ Thiện, sống trong gia đình hòa thuận được bố mẹ che chở bảo bọc, sẽ có bộ dạng phản nghịch như hiện giờ sao. Tuy rằng sự nghiệp của ông và Gia Nam luôn thuận buồm xuôi gió, nhưng làm bố mẹ thì lại là kẻ thất bại, một người quản thúc quá chặt, một người thì lại quá lỏng lẻo, sau cùng chuyện tình cảm rắc rối của hai vợ chồng còn làm ảnh hưởng đến con. Chu Toán tuy không nói, nhưng chuyện gì cũng biết cả.
Chu Khải Tú đưa số điện thoại của lão Triệu cho con trai, hỏi: "Con có tiền không... không được mua đồ quá đắt!"
Có lời đảm bảo này, Chu Toán đương nhiên nghe lời, cười đáp: "Bố, bố với chú Triệu làm bạn bao năm rồi, chú ấy làm sao lại tính chuyện tiền nong với hạng tiểu bối như con được?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT