Lục Chính Việt nằm ở đấy nửa canh giờ mới xoa đầu ngồi dậy.
Tô Chỉ Thanh im lặng ngồi trước cửa sổ, một bộ dáng tốt đẹp, ngây thơ.
"Chính Việt ca ca, người rốt cuộc cũng tỉnh rồi. Mau tới uống chút canh tỉnh rượu." Tô Chỉ Thanh tiến lên nâng đỡ hắn, thấy hắn say rượu đầu óc choáng váng, tỏ vẻ đau lòng không thôi.
"Chờ lâu rồi à? Thanh Thanh muội thật tốt." Lục Chính Việt nhìn thấy Tô Chỉ Thanh quỳ gối trước người mình, giúp hắn mang giày, hắn che giấu đi sự u ám trong đáy mắt.
Uống xong canh giải rượu, hai người mới ra cửa.
"Lục công tử có việc nên đã rời đi trước. Hắn còn cố ý dặn dò muội, phải cho huynh uống canh giải rượu." Nàng ta còn không quên nhân cơ hội này để lấy lòng hắn giúp Lục Cảnh Hoài.
Lục Chính Việt cười gật đầu: "Ta và Cảnh Hoài huynh, là bạn tri kỉ."
Hai người trở lại trong phủ, Tô Chỉ Thanh cả người nhão nhão dính dính, liền mượn cớ về viện nghỉ ngơi. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT