Rượu quá ba tuần, Lục Chính Việt cũng uống đến choáng váng đầu óc.
Hắn vỗ vai Lục Cảnh Hoài, nốc rượu ùng ục: "Hức... Vẫn là Cảnh Hoài huynh, biết ta nhất... hức, hiểu ta a."
"Bằng hữu như thế, ta còn cầu gì."
Lục Cảnh Hoài khe khẽ thở dài: "Nói ra cũng thật xấu hổ, Chính Việt huynh không ở kinh thành, mấy tháng nay Cảnh Hoài cùng hầu phủ có chút náo loạn cùng hiểu lầm."
"Gia mẫu yêu thích trang sức, liền thường xuyên mua một ít đồ chơi hiếm lạ quý giá. Nào ngờ hạ nhân trong hầu phủ trộm của hồi môn của Hứa phu nhân, bán lấy tiền, vừa vặn bị gia mẫu mua trúng những món đồ đó."
"Còn náo loạn đến phủ nha."
"Thư đồng của ta trước đó vài ngày bị gia mẫu trách phạt, hắn liền ghi hận trong lòng, dẫn lửa đốt hầu phủ. Hiện giờ Cảnh Hoài có lý cũng nói không rõ." Lục Cảnh Hoài sâu kín thở dài.
Lục Chính Việt uống say mơ màng, ôm lấy vai Lục Cảnh Hoài.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT