“Ngươi có thể đưa túi cho ta được không? Muội muội của ta ở trong đó mãi đảm bảo sẽ bị nóng rồi nổi rôm sởi cả người mất.” Cậu thò tay tới lén lút mở túi, bé con lúc này mới thoải mái ưỡn người một cái.
Lục Nguyên Tiêu nhìn muội muội nép vào ngực Lý Tư Tề yên giấc, mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.
“Muội muội của ngươi thật xinh đẹp.” Lý Tư Tề đầy vẻ ngưỡng mộ, Lục Nguyên Tiêu vậy mà có một muội muội xinh đẹp như vậy.
“Đương nhiên rồi. Muội muội của ta siêu đáng yêu, muội ấy còn rất quấn quýt ta.” Lục Nguyên Tiêu vẻ mặt kiêu hãnh.
Lý Tư Tề nghe thế liền chạnh lòng.
Mẫu thân của cậu chỉ sinh được ba hài tử, thiếp thất tuy sinh được nữ nhi nhưng lớn lên nhìn không khác gì mấy con khỉ cả.
Cậu nhìn lại, đầy vẻ không cam lòng đưa bé con cho Lục Nguyên Tiêu.
Lục Nguyên Tiêu lại treo muội muội trước ngực.
“Bé tên là gì?” Lý Tư Tề ngóng trông hỏi.
Lục Nguyên Tiêu vốn không thích hắn, nhưng thấy hắn thích muội muội mình, cậu lại nhịn không được khoe khoang: “Muội muội ta tên Triều Triều, Lục Triều Triều.”
“Nghe êm tai quá.”
“Muội muội của ngươi ăn gì? Trưa nay, ngươi cùng ta ăn cùng một bàn nhé.” Lý Tư Tề lo lắng hắn không chăm sóc tốt cho Triều Triều, không khỏi lên tiếng.
Tứ hoàng tử ngạc nhiên nhìn cậu ta một cái.
“Buổi sáng ta đã mang theo sữa bò cho muội ấy. Ta không muốn ngồi cùng ngươi, ta ghét Khương Vân Mặc!” Lục Nguyên Tiêu vẻ mặt bực bội, thời tiết quá nóng, đồ ăn cho muội muội bị hỏng rồi.
“Trưa nay ta sẽ sai người ra bếp lấy.”
Lý Tư Tề dừng lại một chút: “Khương Vân Mặc, trưa nay ta sẽ không cho hắn ngồi cùng ta. Ta sẽ bảo vệ muội muội cho ngươi, tuyệt đối không nói cho ai biết!” Thuyền hữu nghị giữa Lý Tư Tề và Khương Văn Mặc lập tức lật úp.
“Vậy… Muội muội của ngươi có thể cho ta ôm một cái không?” Lý Tư Tề ngóng trông nhìn.
Bé con đáng yêu quá mà.
Lục Nguyên Tiêu trầm ngâm một lát, rồi gật đầu đồng ý.
Lục Triều Triều tỉnh dậy, nhìn thấy mấy tiểu ca ca đang vây quanh mình, bé con tí thì sợ đến chết. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
【 Khuôn mặt to quá, dọa chết ta rồi… 】
“Ngoan nào, Triều Triều muội muội đừng khóc. Để huynh cho muội bú sữa bò.” Lý Tư Tề là cháu trai út của Hộ Quốc Công, Hộ Quốc Công và nhà họ Hứa không hợp nhau, hai bên là kẻ thù lâu năm.
Hộ Quốc Công phủ và nhà họ Hứa luôn đối đầu nhau gay gắt, đã không hợp nhau nhiều năm.
Lý Tư Tề, đương nhiên cũng không có thiện cảm với Lục Nguyên Tiêu.
Mà giờ phút này…
“Muội muội của ngươi có cần thay tã không?”
“Muội muội của ngươi có muốn uống nước không?”
“Ngày mai còn có thể mang muội muội của ngươi đến thư viện không? Muội muội của ngươi có thể cười với ta không?” Lý Tư Tề hỏi liên tục.
Lục Triều Triều nghe thấy tiếng, liền há miệng cười tít mắt với Lý Tư Tề.
Lý Tư Tề vui mừng đến mức hớn hở.
“Muội muội của ngươi cười với ta!! Muội muội của ngươi hướng về phía ta cười… ” Cậu không nhịn được nhẹ nhàng dán mặt vào bé, mềm mại thơm tho quá, cả người toát lên mùi sữa ngọt ngào.
Lục Nguyên Tiêu lắc đầu: “Ngày mai là mùng 7 tháng 7, chúng ta phải ra ngoài dạo phố.”
Những người đọc sách trên người có khí chất thư hương, khi đọc to càng to tiếng sẽ xuất hiện chính khí hào hùng.
Mỗi thư viện, ba ngày này đều phải thay phiên nhau dạo phố, vừa đi vừa đọc, xua tan tà khí.
Mà người dân bình thường sẽ đóng cửa không ra trong ba ngày này.
Lý Tư Tề đột nhiên nhìn về phía tứ hoàng tử, quả nhiên, tứ hoàng tử tái nhợt mặt mày, còn lộ ra vẻ sợ hãi tột độ.
“Đừng sợ, tan học xong ngươi hãy lập tức về chùa là được.”
Tứ hoàng tử lắc đầu: “Mẫu phi thân mình không tốt, ta muốn ở lại trong cung để bầu bạn với nàng. Huống hồ, phương trượng cũng vào cung, ông ấy cũng có thể bảo vệ ta chu toàn.”
Lục Triều Triều chớp chớp mắt 【À, người này là thuần âm chi thể nha.】
【Sinh năm âm, tháng âm, ngày âm, giờ âm, sinh ra thể nhược, nếu không phải sinh ra trong hoàng gia, có long khí bảo hộ, chỉ sợ sinh ra đã chết yểu.】 ( truyện trên app tyt )
【Tuy nhiên tồn tại cũng là một loạt chịu tội, người có thể chất thuần âm có thể gặp quỷ, giữa tháng bảy chẳng phải là muốn dọa chết khiếp cậu ta rồi sao?】 Lục Triều Triều thầm mỉa mai trong lòng.
Lục Nguyên Tiêu trợn tròn mắt.
Khó trách tứ hoàng tử hàng năm đều ở chùa Hộ Quốc, năm nay nếu không phải vì mẫu thân của cậu là Hiền quý phi bệnh nặng, chỉ sợ đều không thể về cung.
“Tan học xong, ngươi hãy về cung sớm một chút. Đừng vạ vào đồ vật bẩn thỉu. Ba ngày này, ngươi ngàn vạn lần đừng ra ngoài!”
Cậu ta thân thể yếu đuối, lại có thể chất thuần âm, rất dễ bị ác quỷ đoạt xá.
Quả nhiên, mới vừa dùng xong cơm trưa, trong cung đã có người đến đón tứ hoàng tử đi.
“Hắn ba năm trước nhớ nhà, giữa tháng bảy trộm về cung. Chờ hắn tỉnh táo lại, đã là ba ngày sau. Ba ngày đó tính tình hắn đại biến, nghe nói Hiền phi nương nương đều bị hắn dọa đến mức bệnh nặng một hồi.” Lý Tư Tề thở dài, cậu biết khá nhiều thông tin trong cung.
Lần đó, tứ hoàng tử hai mắt đỏ ngầu, cắn chết con chó sống sờ sờ của Hiền phi nương nương, hút khô máu.
Cả người tựa như ác linh.
Lúc cậu tỉnh lại thì hoàn toàn không có chút ký ức nào.
Ba ngày đó, cậu là bị tà vật chiếm cứ thân thể.
“Điều thảm khốc nhất là, ba năm trước hắn cũng không dám mở mắt, mỗi ngày đều phải lấy băng gạc che hai mắt.” Khi còn nhỏ thường xuyên gặp quỷ, đây cũng là nguyên nhân khiến tứ hoàng tử từ khi còn nhỏ cực kỳ khó nuôi.
“Vậy là không có cách nào ngăn chặn tà ám xâm nhập sao? Cao tăng chùa Hộ Quốc cũng làm không được sao?”
“Sinh ra đã bệnh tật ốm yếu, ở chùa miếu thanh lãnh, hàng năm chia lìa cha mẹ. Còn phải giờ giờ phút phút canh chừng bản thân bị đoạt đi thân thể.”
Lục Nguyên Tiêu trước đây luôn cảm thấy tứ hoàng tử tính tình lạnh lùng, giờ đây nhìn lại, lại thấy đối phương đáng thương.
Lý Tư Tề lắc đầu: “Phương trượng chỉ có thể bảo đảm hắn tạm thời bình an, Hiền phi nương nương tìm khắp thiên hạ, cũng không tìm được cách giải quyết vĩnh viễn.”
Hai người có chung trải nghiệm chăm sóc bé con, ngược lại cảm thấy đối phương không tồi.
【Đơn giản lắm nha ~】
【Cắt một ít tóc và máu của ta, Diêm Vương nhìn thấy cũng phải sợ hãi.】 Lục Triều Triều giơ tay giơ chân mập mạp, miệng lẩm bẩm nói không ngừng.
Nàng phát hiện, mỗi ngày nói nhiều hơn, đối với việc phát ra tiếng của nàng có sự giúp đỡ rất lớn.
Ai, gặm tay gặm chân là bản tính của trẻ con, quả thực không thể kiềm chế được.
Hơn nữa gần đây nàng luôn cảm thấy ngứa nứu, có lẽ nàng sắp mọc răng rồi.
Lục Triều Triều bực bội giật tóc.
“Ai ai ai, đừng vò đừng vò, chỉ có hai cọng thôi, đừng vò hỏng.” Lục Nguyên Tiêu nghe nàng nhắc đến tóc máu, chợt liếc mắt nhìn một cái.
Tóc máu* của nàng vẫn chưa cắt, vẫn còn đang giữ lại.
*Tóc máu là lớp tóc đầu tiên của trẻ đã được hình thành từ tuần thai thứ 24 trở đi khi còn là thai nhi trong bụng mẹ và cứ thế dài ra cho đến khi chào đời. Chức năng của tóc máu là bảo vệ phần thóp non nớt của trẻ và giữ ấm cho toàn bộ phần đầu. Theo thời gian, lớp tóc này sẽ rụng dần để cho lớp tóc thực thụ phát triển.
Nhưng cậu có chút nghi ngờ về muội muội, hai cọng tóc máu mềm như bông này có thể ngăn chặn tà ám xâm nhập không? Thật hay giả?
Một buổi chiều, Lý Tư Tề và Lục Nguyên Tiêu đã có tình nghĩa cách mạng sâu sắc.
Cho đến trước khi tan học, hai người vẫn dịu dịu dàng dàng nhìn túi vải bông, cười với vẻ mặt ôn nhu.
Lục Nguyên Tiêu đầy mặt ý cười, cậu lại có thêm một người bạn mới!
Vừa mới ra khỏi cổng thư viện.
Cậu liền nhìn thấy Hứa thị mặt trầm trọng cầm gậy đứng ở cửa.
“Á á á á á!!”
Lục Nguyên Tiêu vừa mới bước ra khỏi cổng lớn, sau lưng đã bị đánh đến la lên thất thanh. Tiếng kêu thảm thiết của cậu có thể nghe thấy khắp thành.
Mọi người trơ mắt nhìn Hứa thị, từ trong túi vải mà cậu đeo trên người, ôm ra một bé gái trắng nõn nà.
Bé gái có vẻ ngoài xinh đẹp như tuyết, vẻ mặt vui vẻ.
“Lục Nguyên Tiêu, ngươi ăn gan hùm mật gấu, thế nhưng dám trộm muội muội đến thư viện!!” Hứa thị nổi giận đùng đùng, trời biết hôm nay bà đã hoảng loạn đến mức nào.
Gần như cả nửa kinh thành đều bị lật tung lên!
“Ta xem con là đang ngứa da đúng không!! Lá gan cũng thật là lớn, dám trộm muội muội ra ngoài!”
“Lần sau còn dám không? Lần sau còn dám không?!!” Hứa thị vung gậy đuổi theo đánh, Lục Nguyên Tiêu á á kêu lên không ngừng, trong lòng lại cân nhắc.
Lần sau còn dám!