Cả Nhà Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Chương 20: Trưởng công chúa mang thai


4 tháng

trướctiếp

 

Đêm xuống.

Hứa thị được mời đến Đức Thiện Đường.

Lão thái thái muốn Hứa thị đi thăm dò ý kiến của Trạng Nguyên mới đỗ Cố Linh.

Mặc dù lão thái thái là sinh mẫu của Lục Vãn Ý, nhưng bà ta đã già yếu.

Hiện giờ Hứa thị lại có cáo mệnh tam phẩm, tự nhiên có thể mang lại vinh quang cho Lục Vãn Ý.

Hứa thị nói thẳng rằng nàng không coi trọng Cố Linh.

"Mẫu thân, Cố Linh tuy có tài hoa, nhưng hắn không xứng với Vãn Ý, Vãn Ý xứng đáng hơn nhiều!"

"Mẫu thân, Vãn Ý gả cho hắn chắc chắn sẽ hối hận! Vãn Ý là do con một tay nuôi lớn, con sao có thể hại Vãn Ý được?" Hứa thị thậm chí còn lớn tiếng ngăn cản, rất nhiều người trong phủ đều nghe thấy.

"Ngươi nuôi nấng nàng như thế nào, Vãn Ý không phải do ngươi sinh ra, ngươi sợ là ghi hận chuyện hôn nhân của Nghiên Thư bị hủy, không muốn tốt cho nàng."

Hai người cãi nhau ỏm tỏi trong không vui.

Việc này ai trong phủ cũng biết, mà Hứa thị muốn chính là hiệu quả này.

Bà cố tình làm cho mình trở nên xấu xa.

Ngày thứ hai.

Lão thái thái liền phái người đi thăm dò ý kiến.

Việc này vô cùng thuận lợi, Cố Linh không có quyền thế gì, có thể cưới được đích nữ Trung Dũng hầu phủ, đó đã là một cuộc hôn nhân cao quý.

Cùng tháng liền phái người trao đổi thiệp canh, đính hôn.

Lục Vãn Ý đã mười chín tuổi, sang năm sẽ hai mươi.

Trực tiếp định ở ba tháng sau.

Việc hôn nhân có chút vội vàng, có thể thấy được Lục gia rất vội vàng.

Trong phủ nói cười rộn ràng, mọi người vui vẻ hân hoan, chỉ có Hứa thị mặt lạnh như nước, mọi người đều cho rằng nàng không hài lòng với cuộc hôn nhân. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Chỉ có Lục Triều Triều biết.

Mỗi tối nương của bé nằm mơ đều cười tỉnh.

Xuân qua thu đến, Lục Triều Triều đã năm tháng tuổi, cởi bỏ lớp áo khoác dày, thay vào chiếc váy mỏng manh.

Lộ ra cánh tay trắng nõn như củ sen, thoạt nhìn mềm mại yểu điệu như chiếc bánh nếp trắng.

Giữa hai hàng lông mày có một điểm hồng, khiến nàng trông như một tiểu tiên đồng.

【Hôm nay là Thất Tịch, thật muốn đi xem hội đèn lồng...】

【Thật muốn ra ngoài chơi, trước giờ Triều Triều chưa bao giờ được ra ngoài.】 Lục Triều Triều nghe thấy tiếng nha hoàn bên ngoài, trong lòng không ngừng lẩm bẩm.

Nàng phát hiện ra mình dần dần có thể phát ra âm thanh, chỉ là phát âm chưa được chuẩn lắm.

Hiện tại nàng ngồi khá vững, bởi vì được nuôi dưỡng tốt từ trong bụng mẹ, lại có thể ăn, ngủ và bò một đoạn ngắn.

"Phu nhân, phu nhân! Trưởng công chúa đến báo tin, nói là... nói là người đã có thai!" Đăng Chi vội vã vào cửa, đầy mặt hân hoan.

Hứa thị đột nhiên ngồi dậy trên giường.

"Thật ư?" Nói xong, bà liền chắp tay trước ngực vái một lạy.

"Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát phù hộ, Ngọc Nhi nhiều năm như vậy ăn chay niệm Phật, làm việc thiện vô số. Thành hôn mười bốn năm, rốt cuộc có mang!!" Hứa thị vui mừng đến mức bật khóc.

Phụ thân của bà vốn là thái phó nên thường xuyên đưa bà vào cung.

Qua lại thường xuyên, từ nhỏ nàng đã rất thân thiết với trưởng công chúa.

"Mau, chuẩn bị quà mừng đi."

"Nhưng truyền tin vào cung chưa?" Hứa thị đầy mặt vui mừng.

"Có có, trưởng công chúa mang thai mới vừa mãn ba tháng, thai mới vừa ổn định, báo tin đầu tiên đã đến nhà ta, cái thứ hai mới tiến cung." Đăng Chi cũng không khỏi tò mò, dường như trưởng công chúa đặc biệt coi trọng phu nhân.

Ngay cả khi mang thai, tin đầu tiên cũng đều báo về hầu phủ.

Hứa thị sững người.

"Mang thai đã bao lâu?"

"Tính toán ra thì hôm nay vừa đúng ba tháng." Đăng Chi còn cẩn thận hỏi thời gian.

Hứa thị đột nhiên nhìn về phía Lục Triều Triều, Lục Triều Triều đang ngồi trên giường, liếm ngón tay dính thức ăn.

Hứa thị thở dốc, ba tháng trước, trưởng công chúa đã hỏi Triều Triều rằng nàng ấy có thể sinh không!

"Đúng vậy, công chúa còn nói, phải mang theo đại lễ đến cảm tạ tiểu thư." Đăng Chi tò mò hỏi: "Công chúa vì sao phải tặng đại lễ cho tiểu thư?"

Hứa thị nhấp nháy mí mắt, bà không muốn danh tiếng của Triều Triều bị lộ ra ngoài. Ít nhất, không phải bây giờ. Bà ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, phủ đệ hoa lệ rực rỡ như thường. ( truyện trên app T Y T )

Nhưng bà đã bắt đầu đề phòng hầu phủ.

"Trưởng công chúa và Triều Triều có chút duyên phận, việc này không thể tiết lộ." Bà nhớ rõ, lúc Triều Triều sinh ra đã suýt chết.

Đăng Chi gật đầu đồng ý. Hứa thị suy nghĩ, Ngọc Nhi mang thai khó khăn, bà quyết định đích thân đi một chuyến.

Vừa lúc này, Nguyên Tiêu vừa từ học đường trở về, cậu bé mỗi ngày đều muốn đến thăm muội muội trước tiên để cùng bé con học thuộc sách.

“Nguyên Tiêu, hôm nay con có thể trông chừng muội muội của con dùm nương được không? Muội muội con biết bò rồi, con chỉ cần cẩn thận không để con bé ngã khỏi giường là được. Nương đi công chuyện một lát mới có thể trở về.” Hứa thị biết nhi tử của mình rất thân thiết với muội muội nên bà lập tức cười nói.

Ánh mắt của Lục Nguyên Tiêu lập tức sáng lên: “Nương, người yên tâm, con nhất định sẽ chăm sóc tốt cho muội muội!”

Nguyên Tiêu vui vẻ, tuy rằng phải đối đáp sách vở với muội muội khá là mệt mỏi nhưng mà…

Cậu chính là ca ca.

Ha ha ha…

Đây là điều duy nhất cậu có thể tự tin ở trước mặt muội muội của mình.

Ai.

Ba tháng trước khi muội muội bắt đầu cùng cậu đọc sách, cậu học cái gì cũng chỉ nửa hiểu nửa biết, nhưng muội muội…

Học mười biết mười một.

Cậu thật sự không dám tưởng tượng, nếu muội muội vào học đường, sẽ lợi hại đến mức nào.

Cậu không biết vì sao lại mong muội muội học cùng một chỗ với mình!

“Triều Triều muội muội, tam ca lại đến thăm muội đây.” Cậu còn chưa vào cửa, đã nghe thấy tiếng muội muội ríu rít.

Cậu nhìn quanh, thấy các nha hoàn đều đứng ngoài cửa.

“Muội có muốn đi ra ngoài chơi không? Nếu muội hôn ca ca một cái, ca ca sẽ lén lút đưa muội ra ngoài chơi, được không?” Lục Nguyên Tiêu cười tủm tỉm.

Cậu bé tám tuổi cười hở lợi toe toét như một bà lão.

[Ca ca, ca ca, ca ca, ca ca… Tam ca yêu quý của muội, ca mau lén lút đưa muội ra ngoài chơi đi!!】 Lục Triều Triều sắp nghẹn thở rồi, hôm nay là Thất Tịch, nàng cũng muốn đi xem trai gái hẹn hò.

A phi, muốn đi xem trai đẹp gái xinh.

Nàng vươn cánh tay trắng nõn như củ sen ra hiệu với ca ca của mình.

Lục Nguyên Tiêu ôm nàng vào lòng, cảm thấy ngực mình chùng xuống.

“Ây da bé con mập mạp, tam ca nuôi đến được chừng này thịt, cuối cùng tam ca cũng bỏ sức ra đúng chỗ rồii!” Lục Nguyên Tiêu chỉ cảm thấy trong lòng mình ôm một viên ngọc mềm mại thơm tho.

“Moaaa…” Lục Triều Triều hôn tam ca một cái, làm nước dãi chảy dài trên mặt Lục Nguyên Tiêu.

Tam ca cong mắt cười.

Muội muội thơm quá, mềm mại quá.

“Còn chưa được nha, lại năn nỉ tam ca một chút nào.” Lục Nguyên Tiêu cố ý trêu bé con.

Lục Triều Triều đang mút tay, khuôn mặt nhăn nhó, nghĩ nghĩ, bé con lưu luyến giơ ngón tay trước mặt tam ca.

Trên ngón tay còn vương nước miếng, vẻ mặt không nỡ giơ ra.

[Được rồi, giữa trưa muội vồ mấy lần mới vồ được chén, trên tay còn có một chút vị thịt… Vậy, vậy chia cho huynh.] Bé con to mắt kháng nghị trừng tam ca, trên mặt đầy vẻ không nỡ.

Đây là do nàng đã ngắm đến từ lâu, chờ mãi mới có cơ hội vồ được một miếng thịt đó!

“Ha ha ha ha…” Lục Nguyên Tiêu nhìn thấy ngón tay đang duỗi ra trước mặt mình, cậu suýt chút nữa thì cười khùng.

“Muội ăn đi, muội ăn đi. Tam ca không tranh với muội.” Cậu cười đến chảy cả nước mắt.

Trời ạ, sao muội muội của cậu lại đáng yêu như thế chứ!

Lục Triều Triều nghe thế liền vui vẻ đưa tay về mút mút.

“Triều Triều không được mút ngón tay hoài như vậy, nếu muội cứ mút thì ngón tay sẽ bị thu nhỏ, da sẽ nhăn nheo trắng bệch đó.” Lục Tiêu Tiêu chuẩn bị thêm hai bộ trang phục cho muội muội của mình. Trời hơi có chút nóng, phải mang thêm tã nữa mới được.

Những việc này hiện giờ cậu đã làm rất thành thạo, ra dáng.

Cậu mở cửa, thò đầu ra nói với Giác Hạ và Ánh Tuyết: “Muội muội của ta muốn ngủ trưa rồi, ta sẽ ở trong phòng chăm sóc con bé. Nếu không có việc gì thì các ngươi không cần tiến vào.”

Có thể lợi dụng thời gian muội muội ngủ trưa để lén ra ngoài.

Nha hoàn bên ngoài đồng ý, cậu liền đóng cửa.

Cậu đem muội muội buột ở trên người, lén lúc mở cửa sổ, từ cửa sổ nhảy ra ngoài.

[Ai daaaaa, hơi thở tự do đây rồiiii… Hít hà, hít hà….] Nội tâm Lục Triều Triều hoan hô nhảy nhót, hai mắt lóe sáng kích động.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp