Diệp Khê Niên trả lời lại: [Vâng, hôm nay quay xong cũng trễ rồi, ngày mai trợ lý của em mới đón em được.]

Thấy tin nhắn này, Hạ Hoài Minh nhíu mày, lập tức gọi điện thoại sang.

Diệp Khê Niên do dự hai giây, cuối cùng cậu vẫn chọn nghe điện thoại.

“Sao không gọi cho anh để anh đến đón em?” Vừa nghe máy, Hạ Hoài Minh đã lên tiếng chất vấn.

Bây giờ Diệp Khê Niên nghe tiếng của Hạ Hoài Minh sẽ dâng lên cảm giác chán ghét, cậu cố nhịn cảm giác muốn ói nói: “Em vừa quay xong, mới được cầm điện thoại, sao liên lạc với anh được?”

Hạ Hoài Minh yên lặng chốc lát rồi lại nói: “Nhưng bây giờ anh muốn nhìn thấy em, em gửi địa chỉ cho anh, anh cho tài xế đến đón em.” Hạ Hoài Minh không hổ là người theo chủ nghĩa gia trưởng, tất cả mọi việc đều sẽ dựa vào ý muốn của bản thân, không hề nghĩ cho người khác.

Diệp Khê Niên nghe vậy, không nhịn được mà nghĩ, ban đầu sao mình lại đi thích tên rác rưởi này vậy?

“Bây giờ đã muộn rồi.” Diệp Khê Niên dừng một chút, mới nói tiếp: “Hơn nữa, bây giờ em đã ngủ rồi, ngày mai gặp nha.”

Giọng Hạ Hoài Minh vô cùng bất mãn: “Vậy ngày mai lúc nào thì chúng ta gặp được? Đến chung cư của em à?”

Gã quá cố chấp, Diệp Khê Niên nghe vậy chỉ muốn cười.

Giọng điệu Diệp Khê Niên không thay đổi, cũng không có thái độ từ chối rõ ràng mà chỉ nói: “Vậy chúng ta ăn cơm trước nhỉ? Bây giờ em cũng đã kiếm tiền rồi, em muốn mời anh ăn cơm, em chọn chỗ nhé?”

Nghe vậy, giọng điệu của Hạ Hoài Minh mới khá hơn một chút: “Em mời anh ăn cơm à?”

“Không được sao?”Diệp Khê Niên hỏi.

“Được.” Hạ Hoài Minh cười cười, đồng ý ngay.

Gã theo đuổi Diệp Khê Niên lâu như vậy, bây giờ cuối cùng Diệp Khê Niên cũng đã đáp lại còn công khai thừa nhận tình yêu của mình trong chương trình. Mặc dù Hạ Hoài Minh có hơi tức giận với chuyện Diệp Khê Niên chưa trở về, nhưng thật lòng thì vẫn rất vui.

Đời trước sống chung với Hạ Hoài Minh lâu như vậy, đương nhiên Diệp Khê Niên cũng hiểu suy nghĩ của gã, lại ứng phó thêm mấy câu, Diệp Khê Niên mới cúp điện thoại.

Vừa cúp điện thoại, chuông điện thoại lại lập tức vang lên.

Diệp Khê Niên nhìn tên người liên lạc trên màn hình, chân mày chợt nhíu lại.

Do dự hồi lâu, cậu ném điện thoại di động sang một bên, chờ khi tiếng chuông kết thúc, mới cầm điện thoại di động lên lần nữa.

Chẳng qua là mẹ Diệp không định bỏ qua như vậy, Diệp Khê Niên không nghe điện thoại, bà ta cứ gọi hết cuộc này đến cuộc khác.

Chuông báo cuộc gọi lần thứ năm vang lên, cuối cùng Diệp Khê Niên cũng nghe điện thoại.

Không đợi cậu lên tiếng mở miệng, đầu bên kia điện thoại đã vang lên giọng nói bén nhọn của người phụ nữ: “Diệp Khê Niên! Có phải bây giờ mày đã đủ lông đủ cánh rồi, cố tình không nghe điện thoại của mẹ không?” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Huyệt thái dương của Diệp Khê Niên đau nhói, cậu hít một hơi sâu, mới đè lại được nỗi phiền chán trong lòng.

“Không có.” Diệp Khê Niên nhàn nhạt nói: “Vừa nãy con đang tắm, đã trễ thế này, mẹ gọi điện đến có gì không?”

Mẹ Diệp nghe giải thích như vậy, bất mãn “hừ” hai tiếng, mới nói tiếp: “Tốt nhất là con đang tắm! Mà con có tiền đồ thật đấy, mẹ gọi cho con nhiều cuộc điện thoại như vậy, con nhận được điện thoại rồi lại không gọi điện cho mẹ trước mà lại đi tắm trước.”

Khóe miệng Diệp Khê Niên mím chặt, không nói gì cả. ( truyện trên app T Y T )

Trong mấy ngày quay hình, mặc dù ekip chương trình thu điện thoại di động của khách mời, nhưng điện thoại di động của Diệp Khê Niên cũng không tắt máy.

Quay hình xong, sau khi Diệp Khê Niên nhận được điện thoại thấy người gọi đến đúng là nhiều không đếm xuể, trừ một hai cuộc điện thoại từ bạn đại học ra, còn lại đều là của mẹ Diệp.

Thậm chí, Diệp Khê Niên không cần lên tiếng, cậu cũng biết mẹ Diệp tìm mình để làm gì.

Quả nhiên, thấy Diệp Khê Niên không lên tiếng, mẹ Diệp cũng không tiếp tục than phiền nữa, mà làm ra vẻ không biết gì nói: “Đúng rồi, mẹ nghe cô Dư nói, mày tham gia chương trình thực tế gì à?”

Sắc mặt Diệp Khê Niên lập tức trở nên khó coi.

Mẹ Diệp cũng không quan tâm Diệp Khê Niên có nghe hay không, bà ta nói tiếp: “Thật ra mẹ gọi cho mày cũng không có chuyện gì. Bây giờ, mày đã lớn rồi, muốn tham gia chương trình thực tế gì đó thì tùy mày, mẹ và ba mày cũng sẽ không quản. Nhưng có vài chuyện mày phải hiểu, ba mẹ nuôi mày tốn không ít tiền của. Mày làm người, không được quên gốc gác của mình!”

Diệp Khê Niên cười khẽ một tiếng: “Vậy mẹ gọi điện cho con là muốn đòi tiền nhỉ?”

Bị Diệp Khê Niên thẳng thừng vạch trần, mẹ Diệp có phần thẹn quá hóa giận: “Mày ăn nói kiểu gì thế? Mẹ tốn tiền cho mày đi học nhiều năm như vậy, mày học hành kiểu gì thế? Mày ăn nói với mẹ như vậy đấy à? Mẹ là mẹ của mày đấy! Chút lễ phép cũng không có, mẹ thấy mày học đại học phí của quá! Mẹ chỉ muốn hỏi cô Dư một chút, xem cô ấy dạy học sinh thế nào! Mẹ…”

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play