Hình như Tống Cảnh vừa nghe được chuyện cười gì đó, suýt nữa cũng bật cười.
Hạ Hoài Minh bận á?
Bận hẹn tình nhân lên giường mỗi ngày à?
“Bận đến đâu cũng phải có thời gian nghe điện thoại chứ.” Tống Cảnh nói.
Mẹ Diệp cười khan hai tiếng, không phản bác Tống Cảnh, chỉ tiếp tục nói: “Thật ra thì, do khoảng thời gian trước Tiểu Hạ đổi số điện thoại di động rồi. Dì vừa mới gọi điện cho nó nhưng không được. Hơn nữa, mấy năm qua dì cũng không liên lạc với Khê Niên, cho nên có hơi sốt ruột, mới gọi điện cho cháu.”
Tống Cảnh không chịu nổi nữa, đang muốn cúp điện thoại, cậu ta chợt nhận ra có gì đó không đúng.
Tống Cảnh đi theo bên cạnh Hạ Hoài Minh hơn nửa năm, sao cậu ta lại không biết Hạ Hoài Minh đổi số điện thoại di động?
Chuyện quan trọng hơn nữa là, mẹ Diệp là ai?
Bà ta không phải mẹ của Diệp Khê Niên.
Hạ Hoài Minh xem Diệp Khê Niên như cục cưng vậy, chắc chắn cũng rất kính trọng mẹ Diệp. Thế nên cho dù Hạ Hoài Minh có thật sự đổi số điện thoại di động đi nữa, Hạ Hoài Minh chắc chắn sẽ thông báo cho mẹ Diệp trước, sao bà ta lại không biết số điện thoại di động của Hạ Hoài Minh được?
Càng nghĩ Tống Cảnh càng cảm thấy không đúng, trong lòng cậu ta còn có một suy đoán táo bạo.
Hơi thở của Tống Cảnh nặng nề, bỗng nhiên có chút kích động.
“Dì muốn hỏi người ở trên bảng hot search có phải Khê Niên hay không đúng không ạ?” Tống Cảnh hít sâu một hơi, mới đè nén sự cuồng loạn trong lòng.
Mẹ Diệp vội vàng cười nói: “Ừ.”
Tống Cảnh nói: “Là cậu ấy, bây giờ hai người không thể liên lạc với cậu ấy vì cậu ấy còn đang quay chương trình, đến khi chương trình quay xong là được. Bây giờ cháu hơi bận, không nói chuyện với dì được nữa, tạm biệt.” Tống Cảnh nói xong thì lập tức cúp điện thoại. Cậu ta đứng ở huyền quan do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn cầm điện thoại di động lên, nhắn tin cho người quản lý, nói tạm thời mình không đến chỗ người quản lý cấp cao kia nữa. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Tống Cảnh đội mũ ra cửa, trước khi lên xe taxi cậu ta gọi cho Hạ Hoài Minh một cuộc điện thoại.
Chưa đến hai hồi chuông, điện thoại đã được kết nối, giọng nói của người đàn ông ở đầu dây bên kia truyền đến: “Không phải đã nói rồi sao, khoảng thời gian này cậu đừng làm phiền đến tôi mà?”
Tống Cảnh suýt chút nữa không nhịn được mà cười to.
Hạ Hoài Minh vốn không có đổi số điện thoại di động!
Mẹ Diệp đang nói dối.
Sao bà ta lại nói dối với mình?
Ba mẹ vợ không dám liên lạc với con rể của mình, đủ để chứng minh cuộc hôn nhân của Diệp Khê Niên và Hạ Hoài Minh chỉ là hữu danh vô thực.
Nói không chừng, có chuyện mờ ám gì đó mà mình không biết.
Tống Cảnh che giấu ý cười, giọng nói cũng trở nên dịu dàng, đáng yêu: “Nhưng em rất nhớ anh, chúng ta đã không gặp nhau một tuần rồi.”
Hạ Hoài Minh yên lặng hồi lâu, mới phun ra một câu: “Chỗ cũ, cậu đến đây đi.”
Nếu hôn ước giữa Diệp Khê Niên và Hạ Hoài Minh có vấn đề, vậy thì đừng trách cậu ta không khách sáo.
Trên mặt Tống Cảnh lộ vẻ nhất định phải có được, giọng nói càng trở nên nũng nịu hơn: “Được, em đến liền đây.”
Mẹ Diệp mới vừa cúp điện thoại, ở bên cạnh đã có hai giọng nói vang lên: “Sao rồi?”
“Có phải nó không?”
Mẹ Diệp liếc hai cha con một cái, mới lộ ra nụ cười dương dương tự đắc: “Là nó! Chính là thằng khốn Diệp Khê Niên kia!”
Ba Diệp vỗ tay một cái, trên mặt cũng lộ ra nụ cười: “Vậy thì thật tốt quá! Bây giờ nó đã là người nổi tiếng rồi, nhất định kiếm được rất nhiều tiền!”
Diệp Nam cũng rất kích động: “Bạn gái của con muốn có chữ ký của anh ấy, đến lúc đó bảo anh ấy ký cho con mấy trăm tấm, con sẽ mang đến trường cho bạn học của con! Đúng rồi, nếu anh con đã trở thành người nổi tiếng kiếm được nhiều tiền như vậy, khi nào thì mẹ mua nhà cho con?”
Mẹ Diệp liếc nhìn Diệp Nam, không biết phải làm sao: “Con suốt ngày cứ nghĩ đến nhà của con! Nhà chúng ta bây giờ không tốt sao?”
Diệp Nam không cười nữa, cau mày nói: “Tốt thì tốt, nhưng mà có hơi cũ. Nhưng cũng không phải mẹ không biết bạn gái con có nhà có tiền, đến lúc đó còn muốn kết hôn với em ấy, không có nhà mới thì sao mà được? Đúng rồi, còn xe nữa, phải mua cho con chiếc Mercedes Benz mới nhất!”
Những chuyện này mẹ Diệp suy nghĩ chu toàn hơn Diệp Nam, bà ta vỗ vỗ đầu của cậu ta: “Con tính nhiều thật đấy! Con mới bao nhiêu tuổi, đã tính đến chuyện kết hôn rồi?”
Diệp Nam bực mình nhất là chuyện mẹ Diệp cứ lôi chuyện tuổi tác ra nói, cậu ta khó chịu nói: “Con đã học lớp bảy rồi, không nhỏ nữa!”
Mẹ Diệp thở dài, rồi nhìn ba Diệp lại nói tiếp: “Con yên tâm đi, nhà và xe của con ba mẹ nhất định sẽ chuẩn bị cho con, còn chuyện kết hôn, con phải suy nghĩ thêm. Bây giờ tuy bạn gái của con có tiền, nhưng hoàn cảnh gia đình lại không tốt lắm Con trai của mẹ đẹp trai thế này, không thể tìm được người tốt hơn hay sao?”