Dường như Diệp Khê Niên cũng nhận ra anh đang nhìn mình, ngay lúc cậu định quay đầu, Đoàn Tri Diễn đã nhìn sang nơi khác.
Diệp Khê Niên liếc nhìn Đoàn Tri Diễn ngồi xéo đối diện mình, chợt cảm thấy hoài nghi, chẳng lẽ mình bị ảo giác?
Bữa ăn sáng kết thúc trong tiếng cười, sáu vị khách mời nghênh đón nhiệm vụ hôm nay: Bắt tôm hùm.
Sau khi biết nhiệm vụ này, Quý Tịch lập tức sụp đổ, anh ta không nhịn được hỏi đạo diễn: “Chương trình này của chúng ta, thật sự là chương trình du lịch hả?”
Đạo diễn Triệu là kiểu người nói dối không biết ngượng: “Du lịch thôn quê.”
Sáu vị khách mời tức đến nỗi bật cười.
Ông đúng là không biết xấu hổ!
Đạo diễn Triệu xem như không thấy vẻ mặt của bọn họ.
Cảnh tượng này đều bị máy quay quay lại toàn bộ, bão bình luận trong livestream đều là tiếng cười.
[Đây là chương trình trôn (troll) nhau thì có!]
[Thảm quá thảm quá! Hôm qua bắt cá hôm nay bắt tôm hùm.]
[Thật ra thì tôi rất mong đợi đó, hôm nay Diệp Khê Niên có ngã vào bùn nữa không? Bắt tôm hùm chắc không khó bằng bắt cá đâu.]
[Cho dù thế nào, hy vọng hôm nay Diệp Khê Niên đừng ngã lộn nhào nữa.] [Ha ha ha ha ha ha]
...
Xem đến đây, Tống Cảnh thật sự không xem nổi nữa, nổi giận tắt livestream.
Sáng nay vừa tỉnh dậy, Tống Cảnh lại thấy tên của Diệp Khê Niên trên hot search.
Cậu ta tải đi tải lại rất nhiều lần, mới chắc chắn mình không hoa mắt, thật sự là Diệp Khê Niên.
Diệp Khê Niên debut mới nửa tháng, bây giờ đã lên hot search được hai lần rồi!
Tống Cảnh debut suốt hai năm, nhưng số lần được lên hot search chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Nghĩ đến đây, Tống Cảnh giận vô cùng.
Cậu ta cũng không biết cảm giác lúc mình xem livestream ‘Cùng nhau đi du lịch’ là gì, vừa hay lại nhìn thấy Diệp Khê Niên thể hiện sự hạnh phúc ở ngay trước tất cả khách mời.
Tống Cảnh rất khó chịu, nhưng không thể làm gì.
Không còn cách nào, ai bảo Diệp Khê Niên mới là hôn phu của Hạ Hoài Minh chứ, còn mình chỉ là một tình nhân có cũng được không có cũng chẳng sao của gã.
Dù Tống Cảnh nói chuyện hay làm việc đều phải nhìn sắc mặt của Hạ Hoài Minh.
Hạ Hoài Minh vui, Tống Cảnh mới có thể moi được chút lợi ích từ gã.
Một khi Hạ Hoài Minh không vui, Tống Cảnh cũng chỉ có thể giống như bây giờ, cút ra thật xa.
Nghĩ đến đây, trong lòng Tống Cảnh cảm thấy rất không công bằng.
Dựa vào cái gì?
Cậu ta debut sớm hơn Diệp Khê Niên, đẹp trai cũng không thua gì Diệp Khê Niên, sao cậu ta lại không thể sống tốt như Diệp Khê Niên?
Tống Cảnh hít sâu một hơi, không được, cậu ta không thể ngồi chờ chết thế này được.
Cậu ta chợt nhớ ra, khoảng thời gian trước người quản lý có đưa cho cậu ta phương thức liên lạc của một người. ( truyện trên app tyt )
Nghe quản lý nói, người này là một quản lý cấp cao của giải trí Vân Tinh.
Chỉ là lúc đó Tống Cảnh còn đi theo Hạ Hoài Minh, hơn nữa, Tống Cảnh cũng có chút ảo tưởng với Hạ Hoài Minh cho nên mới từ chối người quản lý này.
Nhưng với tình trạng bây giờ, đã lâu Hạ Hoài Minh không liên lạc với mình, có khi gã sẽ quên cậu ta mau thôi, cậu ta mà không suy nghĩ cho con đường tương lai của mình nữa, thì tiêu đời luôn rồi.
Tống Cảnh nói làm là làm, lúc này gọi điện thoại cho quản lý, hỏi cách liên lạc, sau đó Tống Cảnh bèn chuẩn bị ra ngoài.
Nhưng cậu ta còn chưa ra ngoài, điện thoại di động đã vang lên.
Đây là một số điện thoại lạ, do dự một chút, Tống Cảnh mới nghe điện thoại: “A lô?”
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói trẻ trung: “Xin chào, xin hỏi có phải là anh Tống Cảnh không?”
“Ai vậy?”
“Anh Tống Cảnh, em là Diệp Nam, là em trai của Diệp Khê Niên, anh còn nhớ em không?”
Tống Cảnh suy nghĩ chốc lát, mới nhớ ra lúc trước Diệp Khê Niên có nói với cậu ta, cậu thật sự có một người em trai.
Nếu là trước kia, Tống Cảnh còn có thể cố nén khó chịu trong người để ứng phó cho qua, nhưng bây giờ tâm trạng của cậu ta thật sự không tốt, đương nhiên giọng điệu cũng lạnh lùng hơn.
“Có chuyện gì à?”
Giọng của Tống Cảnh không có chút khách sáo nào, khiến Diệp Nam ở đầu dây bên kia sửng sốt một chút.
Cậu ta chỉ có thể giả vờ như không biết nói: “Anh Tống Cảnh, là thế này… Hôm nay em thấy anh của em trên bảng hot search, nhưng em không gọi điện cho anh ấy được, cho nên em muốn gọi điện hỏi anh một chút rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Cậu tìm anh cậu không phải nên gọi điện cho Hạ Hoài Minh sao, gọi điện cho tôi làm gì?” Tống Cảnh trợn mắt.
Hình như Diệp Nam cũng bị câu hỏi này làm cho cứng họng, ấp úng hồi lâu, cũng không nói được gì.
Tống Cảnh đang muốn cúp điện thoại, không ngờ đầu dây bên kia lại vang lên giọng nữ xa lạ: “Xin lỗi Tiểu Cảnh, quấy rầy cháu rồi.”
Tống Cảnh khẽ nhíu mày: “Bà là?”
“Dì là mẹ của Diệp Khê Niên.” Người phụ nữ nói.
Tống Cảnh “ồ” một tiếng.
Giọng nói của mẹ Diệp lập tức trở nên lúng túng, nhưng bà ta vẫn nói tiếp: “Tiểu Cảnh chắc cháu cũng nghe Khê Niên nói rồi, Tiểu Hạ rất bận, dì cũng không muốn quấy rầy thằng bé, cho nên mới gọi điện cho cháu.”