Sống Lại Một Đời, Tôi Không Gánh Hai Quả Tạ Nữa

Chương 6


1 tháng


6.

Linh Nguyệt không có họ hàng thân thích ở đây, lại rất tin tưởng tôi, nên tôi đã đưa con bé đến bệnh viện.

Bác sĩ nói thai nhi không ổn, khuyên nên mổ lấy thai ngay.

Kiếp trước cũng gặp phải tình huống như vậy, lúc đó tôi có công việc phải đi công tác.

Khuông Tự Thăng và Lý Thúy luôn khăng khăng rằng sinh thường tốt hơn, cứ để Bạch Linh Nguyệt kiên trì sinh thường, sau đó suýt ch cả mẹ lẫn con. Lần này bác sĩ nói phải mổ, Bạch Linh Nguyệt còn hơi do dự, nhìn ý của tôi.

Tôi bảo con bé lấy an toàn của bản thân làm chính, nên Linh Nguyệt đã tự ký giấy đồng ý phẫu thuật.

Tôi ngồi đợi ở bên ngoài phòng mổ, lo lắng sẽ xảy ra tình trạng xuất huyết và tắc mạch ối như kiếp trước. Quả thật một lúc sau bác sĩ đã hô to: "Bệnh nhân xuất huyết nhiều, mau chuẩn bị!"

"Ngân hàng máu âm tính của bệnh viện không đủ, nhanh lên, đi bổ sung!"

*Máu âm tính (nhóm O-) là nhóm máu hiếm và khó tìm được máu phù hợp để truyền.

Bác sĩ và y tá vội vàng đi ra đi vào, tôi đứng bên ngoài mà trái tim như treo lơ lửng, nhưng nghe đến máu âm tính, tôi lại giật mình, sao lại trùng hợp thế nhỉ?

Tôi chính là người có nhóm máu âm tính.

Sau đó tôi nhờ bác sĩ xét nghiệm máu cho mình, rất nhanh có kết quả, nhóm máu của tôi trùng khớp với Bạch Linh Nguyệt.

Tôi đồng ý truyền máu cho con bé, giảm đáng káp lực bổ sung máu khẩn cấp của bệnh viện.

Sau khi tình hình của Bạch Linh Nguyệt ổn định, bác sĩ điều trị chính tìm đến tôi.

"Nếu không có cậu, càng chậm trễ thì tình hình của cô con dâu này càng nguy hiểm."

Bác sĩ điều trị của Linh Nguyệt là bạn của tôi, Linh Nguyệt khám và lập hồ sơ ở bệnh viện này từ khi mang thai, nên bác sĩ hiểu rõ tình hình của con bé nhất.

Nói xong, bác sĩ nhìn tôi, "Tớ cũng không ngờ, cậu có thể làm đến mức này vì cô ấy, người không biết còn tưởng cô ấy là con gái ruột của cậu cơ."

Lời này khiến tôi động lòng, nhưng rất nhanh lại nghĩ đến hành vi của Khuông Tự Thăng và Lý Thúy kiếp trước.

Nếu không phải bạn tôi phụ trách, tôi thậm chí nghi ngờ, Linh Nguyệt sẽ chết thẳng trong phòng sinh.

Hai người đó làm đến mức này, chỉ để cho Lâm Thanh vào cửa sao? Tuy nhiên điều khiến tôi bất ngờ là, chưa kịp nghĩ thông suốt mối liên hệ này, Bạch Linh Nguyệt đã tỉnh lại, tỉnh dậy lập tức hỏi tôi đang ở đâu.

Tôi đến gặp con bé, con bé nhìn thấy tôi liền khóc nức nở.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play