5.
Tập đoàn Triêu Dương là công ty do tôi tự tay gây dựng, hồi xưa khi bố của Khuông Tự Thăng còn sống, chỉ là một xưởng nhỏ, hơn nữa vì anh ta làm ẩu nên công ty từng không thể tiếp tục.
Sau đó anh ta ch, tôi lĩnh tiền bồi thường, chuyển đổi mô hình kinh doanh mới đưa công ty lên tầm như bây giờ.
Vì vậy, dù hai năm trước Khuông Tự Thăng vào công ty làm quản lý, cũng không thể lung lay được căn cơ của tôi.
Hơn nữa bản thân nó cũng chẳng có tài cán gì, tài năng hữu hạn, lại thích ra vẻ, nên người phục nó không nhiều, nhưng cũng không phải không có.
Dù sao tập đoàn lớn, luôn có một số kẻ không yên phận.
Chỉ là sau khi tôi dằn mặt một phen, những kẻ thông minh đều biết nên làm gì rồi.
Sắp xếp xong chuyện công ty, tôi chuẩn bị về quê của Bạch Linh Nguyệt một chuyến.
Bởi vì tôi điều tra ra, năm đó con gái tôi mất tích, hoàn toàn không phải do tai nạn, mà là do bà già yêu quái Lý Thúy này gây ra.
Bà ta đã bán con gái tôi.
Tuy nhiên, chưa kịp lên đường thì Bạch Linh Nguyệt đã lên cơn sinh.
Sau khi Bạch Linh Nguyệt ly hôn với Khuông Tự Thăng, tôi đã sắp xếp cho con bé và cháu gái ở một biệt thự khác của tôi, nơi đây có người giúp việc chăm sóc, cũng có bác sĩ riêng túc trực, tôi cũng thỉnh thoảng đến thăm họ.
Vì vậy, lúc mới nghe yêu cầu lý hôn, con bé không thể chấp nhận, nhưng Khuông Tự Thăng rất kiên quyết, thậm chí còn dẫn Lâm Thanh đến trước mặt con bé quấn quýt, con bé cũng biết ly hôn là lối thoát tốt nhất cho mình.
Tôi cũng hứa sẽ cho con bé một lời giải thích, con bé tin tưởng tôi nên đã ký vào thỏa thuận ly hôn.
Nhưng con bé vẫn bị ảnh hưởng, sinh non.