Lương Thái hậu hoàn toàn không ngờ đến Thẩm Huyền lại có tâm tình tới đây đi dạo, hàng mi lá liễu gắt gao nhíu lại, bà kiềm chế lửa giận nói: “Thẩm Huyền Ấu Dung là cháu gái của ai gia, để một thiên kim tiểu thư như nàng tỷ thí cùng hoạn quan không khỏi quá tổn hại thân phận Lương gia.”
“Nương nương bớt giận, thần không có ý coi khinh nàng.” Thẩm Huyền đạp tuyết đi đến phát ra âm thanh kẽo kẹt nhỏ, phảng phất như đạp lên gân cốt con người làm người khác không rét mà run. Hắn ôm quyền hành lễ, ánh mắt nhu hòa ngắn ngủi dừng lại trên người Tiêu Trường Ninh ngay sau đó tầm mắt ấy lại chuyển hướng sang thái hậu, lạnh lùng nói: “Thần chỉ muốn biết Thái hậu nương nương dùng sát phạt chi thuật nuôi dạy một cô nương khuê các đến tột cùng là muốn giết ai?”
Lương Thái hậu nhất thời nghẹn lời.
Lương Ấu Dung vẫn luôn trầm mặc nhưng thật ra nàng không hề sợ hãi, nàng bước về phía trước một bước nói: “Được ta đáp ứng Thẩm Đề đốc.”
“Ấu Dung Thẩm Đề đốc chỉ là đùa con một chút con không cần xem là thật.” Lương Thái hậu vốn muốn mượn cháu gái ra oai phủ đầu với Tiêu Trường Ninh, không ngờ lại bị Thẩm Huyền phản lại thắng một nước cờ, sắc mặt bà không khỏi có chút khó coi trầm giọng: “Con lui ra.”
“Nương nương đừng lo lắng nếu là luận bàn thần nữ tin tưởng Thẩm Đề đốc sẽ có chừng mực.” Lương Ấu Dung lại không lui ra mà tiếp tục tiến tới, nàng cởi áo choàng, áo choàng màu đỏ tươi rơi xuống đất rồi ấn một tay trên chuôi kiếm, réo rắt nói: “Ngưỡng mộ đại danh Đông Xưởng đã lâu, mời chỉ giáo.”
Tiêu Trường Ninh chống cằm yên lặng xem biến, nàng nghĩ thầm: Cái này có trò hay để nhìn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play