Một Lời Chia Tay, Hai Lần Tôn Trọng, Ta Rất Hạnh Phúc

chương 2


3 tuần


Dù sao đi nữa, bây giờ vẫn chưa hòa ly, ta vẫn phải giả vờ giả vịt.

Khi ta đến sân của Tiết lão phu nhân, ta nghe thấy tiếng cười của một nữ tử trẻ tuổi từ bên trong, giống như tiếng chuông bạc, rất dễ nghe.

Sau khi ta nhấc màn cửa lên bước vào, thấy bên cạnh Tiết lão phu nhân có một nữ tử với đôi mắt đào và lông mày nhỏ thon dài.

Nàng ta khoảng 18, 19 tuổi, đang dùng thìa múc bánh bao nước cho Tiết lão phu nhân, đối diện nàng ta là Tiết Bình Tâm, nhìn nàng ta với ánh mắt trìu mến.

Ta hành lễ coi như không thấy nàng ta đang ngồi đối diện Tiết lão phu nhân, một cái bàn tròn nhỏ nhưng đã trở nên đầy đặn.

Nữ tử kia nhìn ta một cái, rồi di chuyển thân dưới hành lễ với ta: “Uyển Uyển bái kiến phu nhân.”

Nói xong sáu chữ, nàng ta thở hai hơi, yếu đuối đến mức ta muốn lập tức mời đại phu cho nàng ta.

"Uyển Uyển, mau đứng dậy, ngươi đang mang thai phải cẩn thận." Tiết lão phu nhân nói một cách lo lắng, nhưng ánh mắt lại liếc qua ta.

Hóa ra đã mang thai rồi à, không trách được mới vào phủ ngày thứ hai đã có thể hầu hạ lão phu nhân rồi.

Nhưng ta cũng có chút hơi bất ngờ với bà lão này, con trai bà ta một năm cũng hiếm khi mà chạm vào ta được một lần, dù bà ta có liếc ta thêm vài lần cũng vô dụng, ta không thể tự mình mang thai được.

Nữ tử tên Uyển Uyển kia nói nhẹ nhàng: “Những quy tắc cần thiết không thể phá vỡ, con vẫn cần sự đồng ý của phu nhân mới tính là danh chính ngôn thuận, nếu không sẽ bị người khác chỉ trích.”

Ta uống một ngụm cháo mà không lộ vẻ gì, trong lòng rất bội phục tiểu nha đầu này, chỉ vài câu nói đã thúc giục Tiết Bình Tâm phải đưa danh phận cho mình rồi.

Tiết Bình Tâm gắp một miếng vịt quay cho Uyển Uyển: "Nàng không cần phải dâng trà cho nàng ấy, hôm nay mẫu thân cũng ở đây, con trai muốn cưới Uyển Uyển làm bình thê.”

“Dù sao, nàng ấy cũng đang mang thai đứa con đầu lòng của con.”

So với ta trong quy trọng củ, Uyển Uyển có ánh mắt lại biết làm nũng dường như được Tiết lão phu nhân yêu thích hơn, bà ta không chút do dự đã đồng ý.

“Dù là bình thê, cũng phải dâng trà. Có thể không tôn trọng ta, nhưng không thể không tôn trọng triều đình, dù sao ta cũng là tam phẩm cáo mệnh.”

Ta uống một ngụm canh tổ yến hầm gà rồi nhẹ nhàng mở lời.

Tiết Bình Tâm lạnh lùng hừ một tiếng: “Cáo mệnh của ngươi cũng là do ta ở trên chiến trường đánh đổi mạng sống mới có được.”

"Đạo lý này, ngươi hãy tự mình nói với Lễ bộ đi." Ta lạnh lùng đáp lại.

"Tướng quân, lời của phu nhân rất có lý, Uyển Uyển sinh ra là dân thường, được ở bên cạnh tướng quân đã cảm thấy đủ rồi.”

"Dù là bình thê hay là thiếp, thậm chí chỉ là một nha đầu thông phòng, Uyển Uyển cũng sẽ chấp nhận." Nói xong, nàng ta còn rơi hai giọt nước mắt.

Tiết Bình Tâm lập tức đứng dậy, đến bên nàng ta lau đi hai giọt nước mắt: “Nàng yên tâm, ta sẽ không để nàng phải chịu uất ức."

Bữa sáng này ta ăn rất hài lòng, Tiết Bình Tâm thực sự quan tâm đến nữ tử đó, xem ra việc hòa ly sẽ suôn sẻ hơn nhiều.

Khi bọn họ thu xếp xong xuôi, ta đến chỗ Tiết Bình Tâm đề nghị hòa ly: "Nàng ta xuất thân không rõ ràng, ta không có khả năng sống chung với nàng dưới một mái nhà.”

“Hoặc chúng ta hòa ly, ngươi cưới nàng ta làm chính thê. Hoặc là, nàng ta chỉ có thể làm thiếp, hàng ngày phải đến hành lễ vấn an ta.”

Tiết Bình Tâm vừa luyện công xong, nhìn ta không nói gì, lại từng bước tiến lại gần ta.

Cho đến khi đẩy ta vào góc tường, mới thấp giọng nói: “Lục gia các ngươi đã làm ta mất hết mặt mũi. Muốn hòa ly ư, hãy hòa ly trong mộng đi.”

“Nếu ngươi đã không muốn, vậy ta sẽ cưới Uyển Uyển làm quý thiếp. Nàng ấy không giống như ngươi, không có tâm kế sâu nặng, chỉ biết tính toán lấy được vị trí phu nhân tướng quân. Nàng ấy chỉ muốn ở bên ta.” 

Tiết Bình Tâm nói, hơi thở nóng bỏng từ miệng hắn đánh về phía ta, khiến ta không nhịn được có chút mơ màng, đã bao lâu ta không ở gần hắn như thế này.

“Chỉ là dù làm quý thiếp, Uyển Uyển cũng không phải là người ngươi thể so sánh được. Không phải ngươi muốn làm phu nhân tướng quân sao? Vậy thì hãy làm tốt vai trò đó suốt đời đi.” 

Cuối cùng, Tiết Bình Tâm cưới Uyển Uyển làm quý thiếp, không chỉ cho nàng ta đủ mặt mũi, thanh thế còn hơn cả khi cưới ta làm chính thê.

Kể từ khi nạp Uyển Uyển vào phủ, Tiết Bình Tâm mỗi ngày ngoài việc lên triều và nói chuyện với lão phu nhân, hầu như thời gian còn lại hắn đều ở bên Uyển Uyển.

Nhưng ta cũng không vội, mẹ con Tiết gia ghét ta đến thế, rồi sẽ có cơ hội hòa ly.

Trước khi đó, ta cần kiếm thêm nhiều bạc, dù sao tiền bạc một khi vào túi ta, sẽ mãi mãi là của ta.

……

Tác giả: 尧石榴

Edit: Hố

Nguồn: Zhihu


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play