Với tay nghề bác sĩ của anh nhưng không phải để cứu người mà là để giết người. Đột nhiên Tô Dao cảm thấy huyệt thái dương hơi đau: “Đừng có ấn ở đó, tôi sợ.”
Trần Ngân Hà mỉm cười, cảm thấy cô đáng yêu đến mức quá đáng, nên không nỡ trêu chọc cô nữa.
Một lúc sau, Trần Ngân Hà giúp Tô Dao bôi xong thuốc, cô ngồi dậy gỡ mặt nạ xuống, rồi bò lên giường nhắm mắt là ngủ.
Đèn pha trong phòng đã tắt, chỉ để lại chiếc đèn bàn cạnh giường, Trần Ngân Hà ngồi dưới ánh đèn cúi đầu nhìn người con gái trên giường. Hơi thở của cô rất nông, nhẹ nhàng đến mức không thể nghe rõ, đôi mắt nhắm lại để lộ ra hàng lông mi cong dài tạo thành một cái bóng mềm mại dưới mắt. Làn da trắng, mái tóc đen, lông mày đen, màu sắc duy nhất trên toàn bộ khuôn mặt là đôi môi như trái anh đào, hấp dẫn toàn bộ ánh nhìn cùng sự chú ý của người khác.
Trần Ngân Hà giơ tay lên, đợi đến khi lấy lại ý thức thì ngón tay đã ở trên môi cô, anh vội vàng rút tay lại, trái tim cũng theo đó thình thịch loạn nhịp. Trước giờ anh không hề biết môi của một người lại có thể mềm mại đến vậy. Anh nhìn cô chằm chằm rất lâu, ánh mắt càng ngày càng trở nên nóng rực.
Đôi khi con người còn tham lam hơn cả hổ, sói, nhìn xong lại muốn chạm vào, chạm vào rồi lại muốn cắn, hận không thể ăn thịt người ta mới vừa. Trần Ngân Hà không dám tiếp tục nhìn, anh quay lại chiếu nằm của mình, quay người đi. Đêm đó, anh mơ một giấc mơ mà nếu như nó là hiện thực thì chắc chắn sẽ bị đội chống mại dâm bắt dăm ba năm.
Trần Ngân Hà ngồi dậy vén chăn lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT