Hai chữ ngắn ngủi, ngập tràn thái độ đương nhiên, thông qua màn hình cũng có thể cảm nhận được độ khinh khỉnh của đối phương, vì vậy Tô Dao đã từ chối. Trên Wechat không có nút từ chối, nên không chấp nhận cũng tương đương với việc từ chối.
Cô sờ sờ bụng, đói rồi, muốn ăn bánh Trôi, lại lười chẳng muốn dậy nấu, nên chỉ đành nằm trên giường áp lên bụng cho đỡ đói.
Trần Ngân Hà đang nấu đồ ăn nhẹ trong bếp, hơi nóng từ nồi bốc lên, mùi thơm của hoa Quế và gạo nếp thoang thoảng.
“Cậu để điện thoại cạnh bếp không sợ bị nổ à?” Hứa Gia Hải ra ngoài rót nước uống, ngửi thấy mùi thơm liền đi tới, thì thấy Trần Ngân Hà nấu đồ ăn nhưng không chuyên tâm, chẳng thèm để ý đến lửa, chỉ nhìn chằm chằm vào điện thoại.
Trần Ngân Hà: “Nổ thì nổ, dù sao thì cũng đã bị rò điện rồi, tôi đang muốn thay cái khác.” Anh vừa nói chuyện vừa nhìn vào điện thoại đến mấy lần.
Hứa Gia Hải và Trần Ngân Hà đã quen nhau mười mấy năm nay, nhưng anh ta chưa từng thấy anh như vậy, cảm thấy vô cùng kỳ quái: “Nói chuyện với ai thế, tí lại nhìn một cái, tí lại nhìn một cái?”
Trông dáng vẻ thì anh đang đợi hồi âm của ai đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT