Khi Tô Dao nhìn vào con búp bê này luôn cảm thấy nó cũng đang đánh giá cô vậy, như thể muốn nhìn thấu tâm can cô. Điều này còn đáng sợ hơn là bị người thật quan sát, bởi vì bạn biết được ở nó không có sự sống, đôi mắt nó chỉ có một lớp linh hồn giả tạo, ánh mắt trống rỗng và chết chóc. Suy nghĩ của Tô Dao bắt đầu mơ hồ vô hạn, cô bị con búp bê nhìn chằm chằm đến toàn thân nổi da gà.
Chủ tiệm đứng trước bàn làm việc, vừa đo kích thước của búp bê để làm quần áo vừa nói với Tô Dao: “Cô không có duyên với bọn chúng.”
Tô Dao cảm thấy những người làm nghệ thuật đều kỳ lạ như vậy: “Mua một món đồ chơi còn cần đến duyên phận sao?”
Chủ tiệm mỉm cười: “Đương nhiên rồi.”
Nói xong lại nhìn Lý Thư Bân: “Tôi thấy vị tiên sinh đây rất có duyên với những con búp bê bày.”
Lý Thư Bân mỉm cười: “Vậy sao?”
Chủ tiệm vuốt vuốt mái tóc dài trên đầu: “Có thể giảm giá mười phần trăm cho anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play