Đang nói chuyện thì cánh cửa sổ xa nhất mở ra, một cậu bé năm tuổi mở to đôi mắt sáng long lanh, ấm ức bĩu môi: “Sao bọn họ đều có kẹo mà con không có?”
Trần Ngân Hà nhếch môi cười xấu xa: “Con thử nói xem.”
Cậu bé bắt đầu khóc nằng nặc đòi kẹo, nhưng Trần Ngân Hà lại ghi thù, không những không cho còn bóc hai cái bỏ vào miệng.
Tô Dao cảm thấy lời tâng bốc vừa rồi của mình thật phí công, chiêu này của Trần Ngân Hà quá tàn nhẫn với trẻ nhỏ rồi, ai cũng có chỉ mình cậu bé là không, việc này chẳng có đứa trẻ nào chịu đựng được. Tô Dao không thể nhìn được nữa, cô cướp một nắm kẹo từ tay Trần Ngân Hà rồi cho tất cậu bé đó.
Khi đến gần, Tô Dao mới phát hiện cậu bé này có chút quen mắt, liền gọi: “Dương Dương?”
Đứa nhỏ lau nước mắt: “Sao cô lại biết tên con?”
Tô Dao chắc chắn, cậu bé này chính là Ngô Tiểu Hướng Dương, lần trước cô đã nhìn thấy mẹ cậu bé cầm giấy thông báo tìm người mất tích đi khắp thôn tìm người. Cô âm thầm quyết định rằng nhất định phải cứu tất cả những đứa trẻ này ra rồi đưa chúng về nhà tìm người thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play