Buổi chiều, Tô Dao và Hứa Gia Hải tiếp tục chơi với Hứa Tiểu Uyển, Hứa Tiểu Uyển đưa hai người họ ra ngoài làng, nói nếu trong làng xảy ra nguy hiểm thì cô ta sẽ đưa họ dọc theo con đường này chạy ra ngoài.
Tô Dao không hiểu, hỏi: “Tại sao trong làng lại có nguy hiểm chứ?”
Hứa Tiểu Uyển cởi giày và tất, cúi xuống xắn ống quần lên, lội xuống con suối trước mặt: “Ngộ nhỡ có hoả hoạn, hoặc thú dữ tấn công vào làng, tất cả những điều này đều rất nguy hiểm.”
Tô Dao ngồi trên một phiến đá được dòng suối rửa sạch, nghĩ đến chiếc gối mà cô tìm được trong phòng Hứa Tiểu Uyển hồi trưa, bên trong có giấu thức gì đó như vài trang giấy nhưng cô vẫn chưa kịp xem.
Hứa Gia Hải nhìn Hứa Tiểu Uyển: “Nếu phát sinh nguy hiểm thì cô đi cùng chúng tôi nhé?”
“Tôi ấy hả?” Hứa Tiểu Uyển đứng giữa làn nước trong vắt: “Tôi thì thôi, tôi chẳng thể ra ngoài nữa rồi.”
Hứa Gia Hải muốn nói gì đó, nhưng Hứa Tiểu Uyển lại hất nước lên người anh ta, khiến nước văng cả lên mặt cô ta: “Anh Gia Hải, anh là bác sĩ chữa bệnh cứu người, tôi cảm thấy anh thật tuyệt vời.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT