Quản lý nhân sự nghe ra Ngô Nguyệt Oánh không vui, không muốn tranh cãi với cô ta, dự tính lần tới sẽ xin chỉ thị từ ông chủ rồi mới quyết định có sa thải Tiểu Linh hay không, sau đó khẽ cười, nói: “Được, tôi biết rồi Quản lý Ngô.”
Quản lý nhân sự có tính toán riêng của mình, những tụ điểm giải trí như quán karaoke cần những cô gái có ngoại hình xinh đẹp, bán rượu bán trái cây, chọn bài hát hay hát kèm, đều có thể tăng thêm không ít thu nhập.
Bất cứ người đàn ông nào đến đây tiêu tiền đều không muốn người ngồi bầu bạn bên cạnh mình là một người xấu xí còn không bằng người phụ nữ của họ, nên đương nhiên là càng đẹp sẽ càng dễ bắt được ánh nhìn của người khác. Ngoài Tiểu Linh ra thì Ngô Nguyệt Oánh đã tìm đủ loại lý do để đuổi mấy cô gái xinh đẹp đi, đây không phải là điều mà ban Quản lý của quá karaoke muốn thấy.
Sau khi chụp ảnh, Tô Dao nói với nữ nhân viên lễ tân: “Ảnh có thể chụp, nhưng treo lên tường thì không, hiểu không?”
Thân phận của cô quá nhạy cảm, một khi treo ảnh lên tường, mọi người sẽ nghĩ rằng quán karaoke này đã được cảnh sát chứng nhận, nên tuyệt đối an toàn, vậy nếu có chuyện gì xảy ra thì cô sẽ phải chịu trách nhiệm hay không?
Tiểu Linh mỉm cười: “Được ạ, em biết rồi chị cảnh sát.”
Sau khi chụp ảnh xong, người đại diện vừa rồi lại đến tìm Tô Dao hỏi xin Wechat của cô, Tô Dao không muốn cho, nên nói với đối phương: “Bạn tôi vẫn đang đợi, tôi phải qua đó rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play