Vì lời nhắc nhở của Trần Ngân Hà, nên Tô Dao đã cảnh giác với Ngô Nguyệt Oánh hơn đôi chút: “Bạn tớ còn đang tổ chức sinh nhật, tớ ra ngoài lâu quá thì không hay, dưới lầu một chẳng phải có phòng nghỉ sao, đến đó ngồi đi.”
Ngô Nguyệt Oánh khẽ cười: “Được.”
Ngô Nguyệt Oánh đang đi đôi giày cao gót mười phân, dường như bị vướng vào chân váy, nên dứt khoát tháo giày ra xách trên tay, cứ thế bước chân trần trên thảm. Thảm trong quán karaoke là màu tím, bàn chân cô ta lại rất trắng còn sơn móng chân màu đỏ tươi nữa. Một tay cô ta xách đôi giày cao gót mảnh mai, tay còn lại nhấc váy, lộ ra cảm giác thần bí mạnh mẽ. Đón lấy ánh nhìn, khiến người khác tò mò, không khỏi tập trung sự chú ý lên người cô ta, đoán xem cô ta có phải là nàng Lọ Lem trốn khỏi buổi dạ hội hay không. 
Tô Dao cùng Ngô Nguyệt Oánh xuống lầu một, khi đi vào phòng nghỉ thì trên màn hình LCD ngoài đại sảnh đang phát một đoạn video ngắn tuyên truyền về an toàn. Là tuyên truyền của Cục Công an thành phố Vân Giang, yêu cầu trong vòng ba tháng trước và sau Tết, tất cả các tụ điểm vui chơi giải trí mỗi ngày nên phát lại ít nhất là mười phút.
Thật không may người mẫu cho mọi đoạn video tuyên truyền của Cục Công an thành phố đều do Tô Dao và Lục Hải Minh đảm nhiệm. Hoa khôi cảnh sát kiêu sa, Lục Hải Minh thì cao to vạm vỡ, hai người cầm súng đứng trước ống kính trông vô cùng đẹp mắt, đồng thời cũng tạo cảm giác an toàn cho người dân. Trong video, Tô Dao trang điểm nhẹ nhàng, mặc đồng phục cảnh sát, thần sắc xinh đẹp nghiêm nghị, ngay lập tức đã thu hút sự chú ý của mọi người.
Trong đoạn phim ngắn đó, Tô Dao có nói một câu: “Thực thi pháp luật công bằng.”
Lục Hải Minh nói: “Trung thành với nhân dân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play