Tuy Trần Ngân Hà bị đánh liên tiếp mấy cái, nhưng trong lòng đã vui vẻ hơn rất nhiều, nhất là khi anh phát hiện ra mấy ngày nay cô lạnh nhạt với anh hoàn toàn không phải vì người đàn ông hôm đó đưa cô về nhà. Anh vươn tay giúp cô tháo chiếc khăn ra, nhưng giữa chừng lại phát hiện có gì đó không đúng, liền dừng tay lại.
Tô Dao thấy hàng lông mày hơi nhíu lại của Trần Ngân Hà, trong lòng bỗng trở nên căng thẳng, vội vàng đề cao cảnh giác, tập trung chú ý động tĩnh xung quanh, rồi nhỏ giọng hỏi: “Sao thế?”
Trần Ngân Hà bỏ chiếc khăn trên cổ Tô Dao vào túi giấy: “Thuốc kích.dục”
“Cái gì?” Tô Dao nhất thời không phản ứng kịp: “Sao lại có thứ đó ở đây, là ai bỏ thuốc, động cơ là gì?”
Trần Ngân Hà đưa tay lên, vén tóc xõa trước ngực Tô Dao ra sau tai, rồi hơi nghiêng đầu đưa chóp mũi tới ngửi một bên cổ cô: “Sao em lại tự thoa thuốc kích.dục lên người mình thế?”
“Không phải.” Tô Dao vội vàng sờ sờ cổ mình, đỏ mặt, nói: “Em xịt nước hoa chứ làm gì có thuốc kích.dục!”
“Không phải?” Vẻ mặt Trần Ngân Hà vô cùng khó hiểu, anh nhìn chằm chằm vào cổ Tô Dao hồi lâu: “Vậy tại sao anh lại cảm giác như mình bị bỏ thuốc thế này?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT