Trái tim Tô Dao khẽ lạnh, chóp mũi toát ra một tầng mồ hôi lạnh, cô vẫn luôn nghi ngờ, nhưng chưa từng dám nghĩ sâu xa.
Giọng nói của Sơ Tuyết như con rắn độc siết chặt cổ cô: “Cô biết một mạng sống bị ngắt đứt trong tay mình sẽ có cảm giác thế nào không, nhìn nó vật vã, đau đớn, kêu gào trong tay cô, đến cuối cùng chẳng còn lấy một hơi thở, đây sẽ là đỉnh cao của sự khao khát và chinh phục, loại cảm giác đó là chất gây nghiện, nó sẽ biến con người thành một con quái vật, một kẻ biến thái.”
“Cảnh sát Tô, cô vẫn sẵn sàng ở bên cạnh một người như vậy sao?”
Tô Dao nhìn Sơ Tuyết chằm chằm: “Bằng chứng đâu, không có bằng chứng thì đừng có ngậm máu phun người.”
Sơ Tuyết liếc nhìn chiếc điện thoại bị ngâm bên trong dung dịch formalin: “Chứng cứ bị anh ấy tiêu huỷ rồi, thử ngẫm nghĩ mà xem, nếu như anh ấy không chột dạ thì tại sao phải phá hỏng điện thoại của tôi.”
Tô Dao nhìn Giang Bất Phàm đang giam giữ Sơ Tuyết: “Ăn nói bậy bạ, không nghe cũng được, giải đi.”
Sơ Tuyết bị kéo đi về phía trước, cuối cùng quay đầu lại nhìn Trần Ngân Hà một cái, giọng nói u ám hơn cả bệnh viện tâm thần bỏ hoang này: “Tôi thay sinh vật bé nhỏ đã chết kia nguyền rủa anh, sau khi tôi chết anh cũng sẽ chết thảm, Trần Ngân Hà tôi đợi anh ở địa ngục.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT