Thật mất mặt, thật muốn giả bộ không quen biết người này, anh không có chút cảm giác xấu hổ nào sao? Đại mỹ nhân Sơ Tuyết vẫn còn ở đây, anh lại chẳng làm chút chỗ dựa nào cho người ta thế?
Kì Bác Nhiên ngẫm nghĩ: “Trong sân quá tối, có người đi cũng cũng tốt.”
Nói xong lại lấy từ trong túi ra chiếc đèn pin nhỏ dùng cho cá nhân đưa cho Tô Dao: “Cô cầm lấy dùng đi, nếu có tình huống gì đó xảy ra thì gọi điện cho chúng tôi.”
Anh ta có thân hình cường tráng, dáng vẻ rất ngay thẳng, nói năng và làm việc có trách nhiệm, biết chăm sóc người khác, dáng vẻ mà một nam chính cần có thì ở anh ta đều có cả. Tuy nhiên lại hơi ngây thơ trong sáng, hoàn toàn không nhận ra sự bất thường của bệnh viện tâm thần này.
Tô Dao nhận lấy đèn pin, cảm ơn Kì Bác Nhiên, rồi quay lại nói với Trần Ngân Hà: “Đi thôi, nam thứ biến thái.”
Miêu Kim Nguyên đặt máy quay vào Tô Dao và Trần Ngân Hà quay lại một đoạn Tô Dao đi về phía nhà vệ sinh còn Trần Ngân Hà thì bám đuôi theo sau, sau đó xoay người đi theo để quay nam chính Kì Bác Nhiên.
Vốn dĩ Tô Dao không có ý định đi vệ sinh, nhưng thầm nghĩ, đến thì cũng đến rồi, nên đi một chút vậy, lát nữa tránh việc mắc tiểu trong lúc làm việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play