Chẳng có lẽ chuyện của tiểu Phong đều là do cô ấy cố ý bịa ra, nhưng lại không phải, Lý Thanh Tùng là một người không có ham muốn, chẳng màng danh lợi, nên không thể kết hợp với cô ấy để lừa cô.
Trần Ngân Hà nhìn thoáng qua phòng bệnh của bệnh viện tâm thần: “Rất đơn giản…”
Tô Dao tức giận ngắt lời Trần Ngân Hà: “Không đơn giản chút nào được không, anh nói như vậy thật khiến người ta trông rất đần độn.”
Trần Ngân Hà khẽ cười một tiếng, cảm thấy cô đáng yêu chết đi được, lại muốn đưa tay lên vuốt tóc cô nhưng bị cô gạt ra: “Đừng có vuốt, vuốt hói luôn đầu tôi thì làm thế nào?”
Trần Ngân Hà: “Thực ra vấn đề này vô cùng khó, người bình thường rất khó có thể nhìn ra, vì tôi có một chút tiên duyên, lại thêm vài phần may mắn, suy nghĩ kỹ càng rất lâu…”
Đến cả tiên duyên cũng lôi ra rồi, Tô Dao: “Cũng không cần phải quan tâm lắm tới cảm nhận của người thường đâu, anh cứ nói chuyện bình thường là được.”
“Tất cả những miêu tả về tiểu Phong đều là thật, vấn đề ở chỗ Phạm Hà chủ động xin chuyển công tác, đổi lại là cô, giả dụ người đàn ông mà cô yêu thương nhất là tôi.” Trần Ngân Hà không biết xấu hổ tự nhận, rồi tiếp tục nói: “Đầu của tôi bị sốt đến thành ngốc, rồi mất tích, không có điện thoại nên chẳng thể liên lạc, cô có thể báo cảnh sát, có thể đi tìm, vậy thì cô sẽ đợi tôi ở đâu? Ở nơi mà ngày nào cũng gặp tôi trong hơn một năm qua, hay là ở cổng Cục cảnh sát?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play