Lệnh truy nã thì có, nhưng không có ảnh, Tô Dao hỏi các đồng nghiệp có liên quan mới biết, người phụ nữ đó được gia tộc bảo vệ rất kỹ càng, trước giờ chưa từng lộ mặt trước công chúng, chỉ có những người ở tầng cao trong tập đoàn mới có tư cách tiếp cận với cô ta.
Cô ta không bao giờ chụp ảnh, thậm chí đến cả danh tính cũng thường xuyên thay đổi, muốn nhìn thấy ảnh của cô ta trên giấy tờ tùy thân là điều không thể, chỉ biết cô ta có một cái tên thường dùng là Minh Nguyệt.
Tô Dao bĩu môi, cảm thấy da mặt người phụ nữ này thật dày, thật biết dát vàng lên mặt mình, còn đặt tên cặp đôi với Trần Ngân Hà, Sao sáng Trăng tỏ, thô thiển, thật khó nghe.
Ngày hôm sau, Tô Dao đến văn phòng, vừa mở máy tính lên đã trông thấy email xin nghỉ của Trần Ngân Hà, lại còn xin nghỉ liền một mạch ba ngày. Lý do xin nghỉ là bị ốm, cần nhập viện điều trị. Anh mới ra viện chẳng được bao lâu, tối qua còn đang có thể như rồng như hổ trêu chọc cô, đâu có giống bộ dạng bị bệnh. Khả năng cao là vì muốn trốn tránh hình phạt chống đẩy năm trăm cái của cô đây mà. Tô Dao gọi cho Trần Ngân Hà, nhưng bên kia không bắt máy.
Khi Tô Dao đi dự cuộc họp, đã gặp Hứa Gia Hải dưới lầu tòa nhà văn phòng: “Giám đốc Hứa, sao anh lại xách vali đi làm thế này, phải đi công tác à?”
Hứa Gia Hải: “Không phải, tôi bị người ta đuổi ra khỏi nhà.”
Anh ta vừa nói vừa chậm rãi chỉnh sửa lại chiếc áo sơ mi bên trong lớp áo khoác, tuy rằng Giám đốc Hứa bị đuổi ra khỏi nhà, nhưng phần tao nhã nên có thì không thể thiếu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play