Tô Dao trầm mặc hồi lâu không lên tiếng, cô không hy vọng kết quả sẽ như vậy, nhưng cô biết rất rõ, mấy tên sát nhân biến thái luôn thích chọn người vô gia cư và gái mại dâm, những người chẳng có nhà để về để ra tay. Những người này sống tại nơi tối tăm, không ai quan tâm đến họ, thậm chí nếu họ có biến mất thì cũng chẳng có ai phát hiện, không ai báo cảnh sát.
Tô Dao thở dài một hơi: “Tôi bảo người tìm kiếm đã vậy, biết đâu lại tìm thấy.”
Vài ngày sau, Tô Dao vẫn không nhận được tin tức gì của tiểu Phong, nhưng lại một lần nữa gặp cô gái có tên Phạm Hà, cô gái xin chuyển nơi làm việc, một khu vực gần Cục Công an thành phố trở thành địa điểm mà cô ấy chịu trách nhiệm dọn dẹp.
Trong lúc làm việc, Phạm Hà mặc bộ đồ công tác màu cam, đeo chiếc khẩu trang màu xanh nhạt, đang kéo xuống dưới cằm để che đi vết bớt xấu xí dưới môi. Có vẻ như cô ấy rất ưa sạch sẽ, trong lúc làm việc còn đeo găng tay màu trắng, khi lau mồ hôi cũng dùng chiếc khăn trắng sạch trong túi để dùng, dù có tiếp xúc với rác bụi nhưng quần áo và giày dép của cô ấy vẫn rất sạch sẽ.
Những người làm nghề dọn dẹp thường là người có tuổi, giới trẻ rất ít người sẵn sàng làm công việc nặng nhọc với mức lương thấp mà lại không được coi trọng này. Phạm Hà làm việc rất khéo léo, tay chân nhanh nhẹn, là một người siêng năng cũng thật nghiêm túc, rất nhanh cả con đường trước cổng Cục Công an đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Tô Dao mua một chai nước suối đi tới, Phạm Hà nhìn thấy cô, vẻ mặt lại bắt đầu trở nên chật vật: “Không cần lãng phí vậy đâu cảnh sát Tô, tôi có nước đây rồi.”
Tô Dao cũng không miễn cưỡng, cô vặn nắp chai nước tự uống: “Sao lại chuyển sang bên này thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play