“Được rồi, Ngụy thống lĩnh đệ hãy tự thấy may mắn vì còn giữ được mặt mũi đi.”
Tần Kế Huân ngắt lời hắn.
Bất luận là đường sống mà Từ Hạc Tuyết để lại cho hắn trong chiêu thức kia, hay là câu nói vừa rồi của Nghê Tố, đều là đang bảo vệ mặt mũi cho Ngụy thống lĩnh hắn trước mặt bao nhiêu binh sĩ của Tần gia.
“Tần tướng quân, mọi chuyện thế nào rồi?”
Từ Hạc Tuyết di dời tầm mắt từ mái tóc của Nghê Tố sang phía Tần Kế Huân, sau cùng mới mở miệng nói ra câu đầu tiên.
Nói đến việc này, Tần Kế Huân thu lại sắc mặt, hắn thở dài một tiếng: “Những chuyện Nghê công tử nói với ta đêm qua ta đều đã nói lại với hắn ta rồi, nhưng không thấy hắn ta nói gì cả.”
Đêm qua sau khi trò chuyện cùng Từ Hạc Tuyết bên đống lửa xong, Tần Kế Huân lập tức cưỡi ngựa vào thành Ung Châu, đi thẳng tới Tri Châu phủ. Bấy giờ Thẩm Đồng Xuyên vẫn còn chưa ngủ, còn đang cùng với mấy người khác chơi bài cửu.*

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play