“Ta biết mình không nên đi theo huynh, nếu như trên người huynh không có cái lệnh cấm chế kia.”
Nghê Tố vươn ngón tay ra chạm nhẹ vào hạt bụi đang chuyển động, nó run lên, lập tức trốn dưới ống tay áo hắn, giọng nói nàng ẩn chứa chút mơ màng.
“Có đôi lúc ta cũng không rõ lệnh cấm giữa ta và huynh rốt cuộc là tốt hay xấu nữa.”
Nghê Tố không hiểu chuyện chiến sự mà cũng chẳng biết võ, đáng ra nàng nên ở lại nơi này chờ, nhưng hết lần này tới lần khác cứ bị mắc kẹt trong lệnh cấm chế của hắn.
Đống lửa đã lâu không có người thêm củi, ánh lửa ngày một yếu dần đi, nhưng gương mặt Từ Hạc Tuyết vẫn lạnh lùng như băng tuyết.
“Ta ở âm phủ cả trăm năm, lúc quay lại dương thế phải dựa vào muội mới có thể duy trì chính mình, chuyện này đối với ta mà nói là một chuyện rất may mắn.”
“Nhưng nếu huynh muốn vận dụng thuật pháp, hơn nữa cứ bị cấm chế như vậy mãi thì đến lúc đó ngay cả ta không chắc rằng huynh sẽ không bị bọn họ phát hiện.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play