Từ Hạc Tuyết bỗng nhiên nghiêng mặt, đôi mắt nhìn chăm chú vào con đường tối đen kia. Hắn nhạy bén nghe ra được một vài tiếng động rất nhỏ, lập tức bước nhanh lên bậc thang. Ánh đèn vàng ấm áp theo bước chân của hắn chiếu vào chính đường, Nghê Tố nhìn thấy lưỡi kiếm của hắn ra khỏi vỏ, một người trong bóng tối nhanh chóng đứng lên giữa đống vật tạp nham.
Quần áo hắn tả tơi, mái tóc rối bù, chòm râu che gần như nửa khuôn mặt của hắn, cả người trông có vẻ nhếch nhác, suy sụp.
"Tưởng Tiên Minh, ta tin ngươi mới mạo hiểm tìm ngươi, nhưng tại sao ngươi lại dẫn những người này đến!"
Người kia, cổ cứng ngắc không dám động, giọng nói mang theo sự tức giận.
“Ngươi đã mất tích một năm rồi, ta bỗng nhận được thư tay của ngươi, sao có thể không nghi ngờ chứ? Lão Tiền, bọn họ đều là người có thể tin cậy, ngươi đừng sợ.”
Tưởng Tiên Minh nhấc vạt áo đi theo Nghê Tố vào trong nhà, liếc mắt nhìn hắn ta rồi mới tiếp tục nói: “Không bằng chúng ta nói chuyện một chút, rốt cuộc ngươi tìm ta là bởi vì chuyện gì?”
Từ Hạc Tuyết thu kiếm vào vỏ, Tiền Duy Dần kia mới như trút được gánh nặng. Hắn nhìn quần áo gọn gàng của Tưởng Tiên Minh, lại nhìn trang phục như ăn mày của chính mình, không khỏi cười khổ: "Trong mấy người bạn cũ chúng ta chỉ có ngươi là nổi bật nhất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT