Thân tòng quan của Di Dạ ti nhanh chóng đến thu dọn tử thi bên bờ hồ Vĩnh An. Châu Đĩnh đưa Nghê Tố tới y quán trên đường Nam Hòe, lại nghe đầy tớ chạy đến báo:
“Tiểu Châu đại nhân, đều đã kiểm tra qua rồi, trên người bọn họ đều là vết thương do kiếm.”
Nghê Tố là một cô gái vừa yếu đuối vừa không có nền tảng võ thuật thì sao có thể sử dụng kiếm được? Nhưng Châu Đĩnh nhớ trong màn mưa mờ mịt, vốn dĩ hắn còn nhìn thấy một bóng người nhưng chẳng biết vì sao lúc hắn thúc ngựa chạy tới gần thì chỉ thấy một mình Nghê Tố.
Vết thương bên dưới vạt áo nứt toác, máu và vải áo dính vào nhau, có một loại cảm giác nhớp nháp không thoải mái. Châu Đĩnh không chút cảm xúc, quay đầu lại nhìn nữ tử trẻ tuổi mặc áo khoác choàng thân đang thắp đèn trong phòng.
Hai chân nàng như nhũn ra, bước đi rất chậm. Người cũng có chút hoảng hốt, thắp đèn xong thì ngồi xuống cái bàn trước mặt, cúi đầu không nhúc nhích.
Châu Đĩnh đi vào, rót một chén trà nóng đặt tới trước mặt nàng rồi lập tức lại lùi về sau hai bước, cúi người chắp tay.
“Nghê tiểu nương tử, xin lỗi, việc này là ta làm liên lụy đến ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT