Từ Hạc Tuyết duỗi tay ra, đốt ngón tay thon dài tái nhợt của hắn gập lại, chạm vào phía trên bình phong, cách một lớp vải trắng, chồng lên cái bóng bàn tay mờ ảo của nàng.
Cái chạm rất đỗi nhẹ nhàng, hắn nhìn chăm chú cái bóng trên bức bình phong.
Bình phong không thể ngăn lại hơi ấm từ bàn tay nàng, có lẽ là nàng vẫn chưa hạ sốt nên nhiệt độ rất cao.
Đột nhiên trong lòng Từ Hạc Tuyết cảm thấy có hơi kính nể cô nương này, từng phải chịu gậy giảm uy của phủ Quang Ninh, lại chịu trượng hình của viện Đăng Văn, một nữ tử yếu đuối như vậy lại đang dùng cả tính mạng của mình để trả thù giải oan cho huynh trưởng.
Chỉ riêng sự can trường này, nàng không thua bất kỳ binh sĩ từng chinh chiến sa trường cùng hắn năm xưa.
Ngón tay ở trên bình phong vải mỏng kia bỗng nhúc nhích, Từ Hạc Tuyết lập tức hoàn hồn, hắn chợt nhớ rằng trước khi nàng ra khỏi lao ngục vào đêm khuya, lúc tiến vào phủ Thái úy, hắn đã từng chạm nhẹ tay lên vầng trán của nàng, giúp nàng hạ nhiệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT